Image default
Hỏi Đáp & Tra Cứu Phật Học

Thủ Dâm Có Tội Gì Không, Có Bị Quả Báo Không?

Câu hỏi về thủ dâm là một vấn đề mà nhiều Phật tử, đặc biệt là những người tu tập mới bắt đầu, thường gặp phải. Đây không phải là một chủ đề dễ dàng để thảo luận, nhưng từ góc nhìn Phật giáo, hiểu biết về vấn đề này sẽ giúp chúng ta tu tập một cách chính xác hơn, không bị lầm lẫn trong lối hành pháp. Phật giáo luôn khuyến nhủ người tín đồ hãy kiểm chế phần con người bằng cách tu tập làm phước, hạn chế sát sinh, uống rượu, và kỷ luật tình dục.

Thủ dâm trong Phật giáo - quan điểm về tự chủ tình dục và tu tập tâm linhThủ dâm trong Phật giáo – quan điểm về tự chủ tình dục và tu tập tâm linh

Thủ Dâm Ban Đầu Có Tính Bản Năng, Chưa Là Tả Dâm

Để hiểu rõ vấn đề này, chúng ta cần phân biệt giữa hành vi thủ dâm ban đầu và việc nuôi dưỡng, chuyên tâm vào hành vi đó. Theo giáo lý Phật giáo, một hành vi có tính bản năng khi mới phát sinh chưa nên được xem ngay lập tức là tả dâm. Tuy nhiên, nếu sau đó chúng ta không biết tự chủ và chuyên hóa dục vọng để dẫn đến tình trạng lạm dụng hay nghiên thủ dâm, thì đó chính là tả dâm theo nghĩa Phật pháp.

Theo các nhà sinh lý và tâm thần học hiện đại, thủ dâm không chỉ hoàn toàn có hại cho sức khỏe hay quá xấu xa về tâm hồn. Trong những điều kiện và hoàn cảnh nhất định, hành vi này được xem như cần thiết và vô hại. Việc thủ dâm là nguyên nhân bạn không dứt được ái dục là hiểu lầm. Nói chung, việc thủ dâm không tốt, bạn nên tự bỏ.

Điều quan trọng cần nhớ là Phật giáo không xem thủ dâm là tội nặng đến mức “trời không dung đất không tha” hay “sau khi chết quả báo rất nặng” như nhiều người tưởng tượng. Nói cách khác, với người Phật tử, hành vi thủ dâm chỉ khuyết giới thứ ba. Nếu bạn “đã quyết bỏ” thì có thể sám hối để thần tâm trở thành thanh tịnh.

Thủ Dâm Không Phải Tội Nặng Nhất Trong Giáo Lý Phật Giáo

Trọng tâm của giới thứ ba trong Phật giáo không phải là thủ dâm mà là quan hệ tình dục không thích hợp. Những hành vi bị coi là tả dâm nặng nề bao gồm quan hệ với người không phải vợ chồng hợp pháp, quan hệ với vợ trong thời kỳ không thích hợp, hoặc các hành vi tình dục bất thường khác.

Bạn nên hiểu rõ: “Thủ dâm là nghề xấu vì người khác, để đạt được thoả mãn về sinh lý của mình”. Vì gây nghiệp bằng ý nghĩ nên quả báo bằng ý nghĩ. Những người thủ dâm nhiều thường không được người khác kính trọng. Mặc dù họ chỉ dùng suy nghĩ để làm công việc đó, nhưng do gây nghiệp bằng tâm trí nên quả báo bằng tâm trí. Tự nhiên, những người khác và môi trường xung quanh sẽ có ác cảm với họ một cách tự nhiên. Từ đó, chính người thủ dâm sẽ cảm thấy buồn vì không được người xung quanh yêu mến, kính trọng.

Trong nhiều tôn giáo khác như các hình thức Tin lành bảo thủ, Thiên chúa giáo, Mormon, Do Thái giáo và Hồi giáo, thủ dâm bị coi là một hành động không trong sách. Tuy nhiên, trong cũng không phải là phi Đạo đức. Trong truyền thống Phật giáo, theo năm lớp rằn và bát giới, mỗi người không nên thèm khát được cảm giác khoái lạc tình dục kiểu đó. Thủ dâm vì thế không bị ngăn cấm nhưng cũng không được khuyến khích.

Phật dạy về tự chủ tình dục - con đường tu tập và kiến thức về năng lượng tinh dụcPhật dạy về tự chủ tình dục – con đường tu tập và kiến thức về năng lượng tinh dục

Trong Ba Nghiệp Căn Bản, Biểu Hiện Nặng Nhẹ Khác Nhau

Trong ba nghiệp căn bản (tham dục, sân hận, si mê), mỗi người đều có đầy đủ nhưng biểu hiện nặng nhẹ khác nhau. Có người tham dục ít nhưng sân si lại nhiều. Kinh Ưu-bà-tắc giới dạy rằng:

“Nếu người nào có quan hệ tình dục và ở thời gian không thích hợp, hoặc ở địa điểm không thích hợp, hoặc quan hệ với người đồng tính, hoặc với phụ nữ chưa chồng, đều gọi là tả dâm. Nếu quan hệ với vợ mình mà nghĩ tưởng đến vợ người khác, hoặc quan hệ với vợ người khác mà nghĩ tưởng xem như vợ mình, đó cũng là tả dâm. Những sự tả dâm như thế cũng có phân ra nặng nhẹ khác nhau.”

Kinh Tạo Tượng cũng ghi chép rằng Phật dạy Bồ Tát Di-lặc về bốn nhân duyên khiến nam giới phải chịu thân bất lực, không có khả năng hành thê dâm: quan hệ tình dục hoặc thậm chí là các loại súc sinh; đối với các vị tú khéo trì giới mà khởi tâm sân hận hoặc chế cười, hãy bằng; buông thả tâm ý tham dâm quá độ, cơ ý phạm giới; gần gũi kết giao với người phạm giới, lại khuyến khích, xúi giục người khác phạm giới.

Nếu có người đã lỡ phạm vào bốn điều ấy, nhưng sau đó khởi tâm thành tín tin sâu Tam bảo, tạo tác hình tượng Phật, những công đức ấy sẽ giúp họ không phải chịu quả báo như trên.

Nghiên Thủ Dâm Chính Là Tả Dâm

Vấn đề chính yếu nằm ở chỗ phân biệt giữa hành vi thủ dâm xuất phát từ bản năng và việc nghiên thủ dâm – tức là chủ động tìm cách nuôi dưỡng, chuyên tâm vào hành vi này để đạt được khoái cảm. Hành vi thủ dâm ban đầu có tính bản năng, ngay đây hành vi này chưa thể xem là tả dâm. Nhưng nếu về sau chúng ta không biết tự chủ và chuyên hóa dục vọng để dẫn đến tình trạng lạm dụng hay nghiên thủ dâm thì đó chính là tả dâm.

Theo quan điểm của các nhà y khoa hiện đại, hành vi thủ dâm chừng mực, có kiểm soát thì không có hại cho sức khỏe cũng như không hề có bất cứ vấn đề nào về nhân cách và đạo đức cá nhân. Tuy nhiên, theo tinh thần giới luật Phật giáo, thủ dâm thuộc vào nhóm những hành vi “phóng tâm đắm sắc, nghĩ ngợi bất chính, buông thả phóng dật”, cũng bị xem là tả hành. Lỗi tả hành này dù không nghiêm trọng như không chung thủy với người bạn đời nhưng cũng cần sám hối và thực tập chuyên hóa để sống lành mạnh hơn.

Trong ngày tu Bát quan trai, người cư sĩ thử trì giới thứ ba “Không dâm dục” (hoàn toàn khác với “Không tả dâm”), tức không quan hệ ái dục với chồng trong một ngày một đêm. Nếu bạn thủ dâm trong ngày tu Bát quan trai thì chắc chắn lỗi này sẽ nặng hơn so với ngày thường. Người tu Bát quan trai nguyện học theo tính hạnh của người xuất gia nên hành vi thủ dâm tuy chưa mất giới thể nhưng chắc chắn bạn bị khuyết giới nghiêm trọng nên cần phải chân thành sám hối.

Cách Chữa Trị Hành Vi Thủ Dâm

Sám hối hành vi thủ dâm, trước hết là tự trách mình và tự tìm quý hộ tâm thần với chính mình vì đã làm một việc không nên làm.

Cách để thoát khỏi bệnh nghiện thủ dâm là thay đổi tư tưởng và cách sống lành mạnh. Cần tích cực tham gia các hoạt động cộng đồng, sống có ích cho xã hội, không nên để mình vào tình trạng chìm đắm một mình, không tạo điều kiện cho mình thủ dâm.

Khi sống lành mạnh và tham gia thể thao, thiền, hoặc các hoạt động tinh thần thể chất khác, lúc ấy đầu óc không có lúc nào nghĩ tới chuyện thủ dâm, đó là một phần chiến thắng bản thân. Tiếp đến là đảnh lễ Hương danh chỉ Phật, các vị Bồ-tát thật nhiều nhằm từng bước tịnh hóa ba nghiệp. Nghiệp ái dục có năng lực chi phối và tác động rất mãnh liệt lên đời sống cá nhân, nếu không chuyên hóa dẫn đến mất kiểm soát thì có thể tạo ra vô vàn tội lỗi.

Hãy nghĩ tới sự quả báo của thủ dâm để tránh xa không mắc lỗi. Quan trọng nhất là thực tập thiền định để làm chủ tâm ý (vì ý dẫn đầu các pháp), chuyên hóa những năng lượng tính dục, tạo sự quân bình và tịnh tái cho thân tâm. Ngoài ra, chuyên cần thể dục, lao động và các hoạt động xã hội khác để giải phóng năng lượng thừa cũng như giải tỏa những ức chế tâm sinh lý nói chung.

Cuối cùng, điều quan trọng là nhận thức rằng tu tập Phật pháp không phải để tìm sự khắt khe hay khổ hành, mà là để tìm đạt được tâm an lạc, giải thoát. Việc chế ngự tình dục là để chúng ta không bị nó chi phối, từ đó có thể tập trung vào con đường tu tập và hoàn thành mục tiêu giải thoát của mình.

Related posts

Tại Sao Chỉ Thờ Tổ Bộ Đề Đạt Ma Chứ Không Thờ Tổ Tỳ Ni Đa Lưu Chi?

Administrator

Súc Sinh Có Được Vãng Sanh Tây Phương Tịnh Độ Không?

Administrator

Thay Đổi Tượng Thờ Có Bị Bất Kính Không? Hướng Dẫn Toàn Diện Cho Phật Tử

Administrator