Image default
Luận Giải & Nghiên Cứu Phật Học

Buôn Bán Gian Dối Là Nợ Nân Của Chính Mình

Ni sư Hạnh Đoan soạn dịch

Từ Ân Quang Tưởng dạy rằng: “Phần người giàu sang hay nghèo hèn vẫn đều do nghiệp nhân từ trước, không phải do duyên hiện tại. Cho nên lúc giàu sang đừng khởi tâm kiêu mạn, lúc nghèo hèn chỉ nên an nhận sám hối cùng làm lành lạnh áng ác, rộng tích âm đức mà tự thay đổi số phận của chính mình.”

Lời Phật Dạy Về Quy Luật Nhân Quả

Theo Phật giáo, nhân quả là quy luật tự nhiên mà không ai có thể tránh thoát. Mỗi hành động, suy nghĩ, lời nói của chúng ta đều tạo ra những hạt giống vô hình, và chúng sẽ nảy mầm trong tương lai. Đây không phải là sự trừng phạt từ bất kỳ sức mạnh nào ngoài mình, mà là kết quả tự nhiên của những gì chúng ta tạo ra. Kinh Phật nói rõ: “Không có gió, lá cây không lay; không có nhân, quả không sinh.” Điều này có nghĩa là tất cả những gì xảy ra trong cuộc sống chúng ta đều có nguồn gốc từ những hành động quá khứ của chính mình.

Đặc biệt, trong Phật giáo, tiền bạc kiếm được từ những hoạt động không chính trực – như buôn bán gian dối, lừa lọc – được coi là “tài sản kiếp lộc”, tức là những báu vật bị lời nguyền. Tiền kiếm được từ những hành động này không những không mang lại hạnh phúc lâu dài, mà còn phải trả giá bằng cách khác.

Chuyện Người Phụ Nữ Bán Bánh Trứng Gà

Có một câu chuyện được ghi chép trong truyền thuyết Phật giáo, kể về một phụ nữ sống bằng nghề bán bánh trứng gà rán. Để kiếm thêm chút lợi nhuận, bà thường cân thiếu trứng: mỗi cân từ 11-12 quả gà, bà chỉ bán trứng có giá trị bằng 7-8 quả, cò lại bán trứng gà nhỏ cao bằng giá trứng gà lớn. Như vậy, bà kiếm lợi từ sự gian dối này. Tuy mọi người trong ngành cũng làm vậy, nhưng lúc mua hàng, chẳng ai để tâm so đo.

Người bán hàng phải sẵn sàng nhận lấy hậu quả của những hành động không chính trựcNgười bán hàng phải sẵn sàng nhận lấy hậu quả của những hành động không chính trực

Rồi có một hôm, chồng bà bị tai nạn nghiêm trọng. Anh nằm trên giường sáu năm, dù bà chăm sóc tận tâm, cuối cùng anh vẫn qua đời. Thế rồi, bà cũng mắc phải bệnh tương tự. Bà cảm thấy sợ hãi, tư duy rằng nếu bị bệnh nặng như chồng, phải tiêu tốn rất nhiều tiền mà không có cách cứu chữa nào. Do đó, bà chọn cách không đi khám bệnh, cũng không uống thuốc chữa.

Con gái bà biết được ý định này nên rất lo lắng. Họ đến chùa Quan Âm cầu Phật gia hộ. May mắn gặp được một vị sư phụ tốt bụng – người này trước đây từng là lành giống của họ. Sau khi biết được hoàn cảnh, vị sư phụ rất cảm thông. Sáp dịp nghe tin Hòa thượng Diêu Pháp vừa đến, vị sư phụ dắt bà tới, cầu sư phụ chỉ cho con đường sống.

Sư Phụ Chỉ Rõ Nguyên Nhân Bệnh Tật

Hòa thượng lắng nghe bà kể rõ bệnh tình, rồi hỏi: “Nghiệp của bà có liên hệ đến trứng gà không?”

Bà nghe vô cùng kinh ngạc, thú nhận:

“Dạ, con sống bằng nghề bán bánh trứng gà rán. Mỗi ngày con bán trứng đến mười mấy cân. Con có phải vì tham kiếm tiền nên cân thiếu?”

Hòa thượng đáp: “Bà đừng trách tôi nói thẳng. Một cân khoảng 11-12 trứng gà, bà tính mỗi cân chỉ có 7-8 trứng, cò lại bán trứng gà nhỏ cao bằng giá trứng gà lớn. Bà kiếm lợi trong chỗ cân thiếu này, phải chăng?”

Giáo lý nhân quả được phản ánh rõ ràng trong mỗi hoạt động buôn bán của chúng taGiáo lý nhân quả được phản ánh rõ ràng trong mỗi hoạt động buôn bán của chúng ta

Bà trả lời: “Dạ, ai cũng làm vậy, để kiếm chút tiền mà. Trên thực tế, đâu phải là khách không biết, nhưng lúc mua chẳng ai để tâm so đo.”

Hòa thượng tiếp tục giải thích: “Nói theo Phật pháp thì bà làm vậy là tham, là dối lừa. Bà bán hàng, cân thiếu vì mong có thêm chút tiền. Nhưng ‘giọt nước lâu ngày xuyên thủng đá, tích ác nhỏ sẽ thành họa lớn’. Đây chính là nguyên nhân căn bệnh của bà. Hơn nữa, việc này đồng nghĩa với ‘dương hại vị hạo’. Hiện giờ số tiền lớn nhỏ cân thiếu mà kiếm được, trong tương lai bà sẽ phải đổ vào chi phí thuốc men hết mà không đủ nữa.”

Bà nghe được giáo lý này, tâm huyết được khai mở. Hòa thượng dạy bà thế nào thì tu tập, mỗi ngày lễ bái sám hối. Bà không biết chữ nên Hòa thượng dạy bà khi lấy Phật cụ niệm “Nam mô Quán Thế Âm Bồ Tát”, vừa phải phóng sinh, thì bệnh bà có thể lành.

Từ Sự Khuôn Phục Đến Sự Thay Đổi

Lúc ra về, bà cảm thấy lương tâm khỏe hơn rất nhiều, nên càng tăng thêm tín tâm đối với Phật pháp. Thật không ngờ, sau hơn một năm, bệnh bà lành hẳn. Trở lại ngôi nhà và câu chuyện đến đây lại có thêm một chi tiết đầy ý nghĩa.

Bà thấy tôi (Niệm Quang tường) không chịu nhận bao gạo, nên cố gắng nói thêm: “Sau khi tôi từ nhà tôn huynh ra về, ngày nào tôi cũng nghĩ đến những việc làm tháp đức của mình, lòng dạn nên khôn xiết. Hôm sau vợi đi thỉnh tường Quán Âm về thờ, hàng ngày thắp hương lễ bái. Một ngày lễ tới đa ba trăm lần, lương tâm tôi chẳng những không đau mà ngày càng khỏe lên.”

Sáng tỏ được lý do thực sự của bệnh tật, chúng ta mới biết cách tu sửa đạo đứcSáng tỏ được lý do thực sự của bệnh tật, chúng ta mới biết cách tu sửa đạo đức

Bà kể tiếp: “Nhưng có một hôm, đột nhiên lương tôi đau kịch liệt, đau tới đỗi không nổi nà. Các con khuyên tôi nên đi bệnh viện. Tôi nói: ‘Bệnh viện nếu chữa được thì ba tây bảy đã không chết. Sư phụ kia nói đúng, mà tin ông ta!'”

“Thực ra, dù bệnh lành hay không tôi cũng tin! Ai bảo tôi phạm tội buôn bán gian xảo làm chi? Đau đến hình tôi mức tôi chẳng thể ngồi được nữa. Tôi đánh nằm trên giường niệm danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm. Tôi niệm kiên trì như thế cả tháng.”

Một đêm nọ, bà nằm mơ thấy Bồ Tát Quán Thế Âm xuất hiện trước mặt. Bà vợi khấu đầu làm lễ. Bồ Tát hỏi: “Con ngày ngày niệm danh ta là muốn cầu điều gì?”

Bà thưa: “Con do tham tài mà lương đau, bị ‘thoát đĩa đầm cột sống’, xin Ngài trị bệnh giúp cho. Con mà lành rồi thì ngày ngày luôn niệm Phật, lễ Phật.”

Bồ Tát cười xuống, đưa tay sờ vào lương tôi, mềm cười báo: “Người vốn không có bệnh. Nếu bị bệnh bệnh thì sao có thể khấu đầu làm lễ trước ta được?”

Nói xong, Bồ Tát biến mất. Bà mừng rỡ niệm to danh Ngài rồi ngồi bật dậy trên giường. Hai con gái bị tiếng của bà đánh thức, vợi chạy tới bên giường an ủi.

Bài Học Về Sự Thay Đổi Số Phận

Đột nhiên chúng kinh ngạc, vui mừng reo lên: “Má, má ngồi dậy được rồi nè!”

Lúc này bà mới phát hiện mình đã tự ngồi dậy được. Hồi tưởng lại tình cảnh trong mơ thì đột nhiên lương có cảm giác nóng ấm, hết sức dễ chịu, sảng khoái. Lúc này mới biết là bệnh mình lành rồi, lương quá cảm động, lệ tuôn không cạn được.

Bà kể cho hai con nghe chuyện giác mơ, chúng chưa tin lắm. Bà báo hai con đỡ mình dậy, chúng dìu tôi đi thử mấy bước, lương tôi một chút cũng không thấy đau, chỉ là hai giò còn hơi yếu. Bà hiểu đây là do mình nằm mãi trên giường hơn cả tháng.

Thế là ba mẹ con chúng tôi mừng đến không ngủ được. Bà thường nhớ con gái giúp tôi tụng kinh “Bồ Tát Quán Thế Âm Phổ Môn Phẩm” hồi hương phước cho chúng sinh. Kính tặng tôn huynh bao gạo này để cùng chia vui với chúng tôi.

Tôi mỉm cười báo: “Tôi không dám thu lễ của bà đâu! Hãy đem đến chùa cùng dương người xuất gia đi, vì các vị ấy mới là đại diện Phật tại nhân gian. Hơn nữa, hòa thượng Diêu Pháp cũng là người xuất gia đấy! Tự thân vì không thể không âm thầm sinh tâm sám hối.”

Ý Nghĩa Của SỰ THAY ĐỔI SỐ PHẬN

“Tính ra tuổi tôi lớn hơn cô, thời gian tạo nghiệp ắt nhiều hơn, tham tâm cũng bặt, to hơn và chuyện vấp sai lầm cũng ‘khủng’ hơn!” Bà nói tiếp.

Cô gái này tính cách lương thiện, chưa đánh mất nét thuần khiết, chất phác. Còn bà thì cực kỳ nóng nảy, các lỗi ngu si, tham sân v.v… có đủ hết. Nếu chẳng sớm tu hành, tiến độ bi tháms ắt có thể tưởng tượng được.

Những câu chuyện nhân quả phát sinh bên cạnh tôi, không ngừng cảnh tỉnh, sách tấn tôi rằng: “Phải rằng tu, thời giờ không đợi mình đâu!”


Kết Luận: Buôn Bán Chính Trực Là Con Đường Thoát Khổ

Qua câu chuyện này, chúng ta có thể rút ra một bài học sâu sắc về quy luật nhân quả trong Phật giáo. Buôn bán gian dối không những là hành vi tạo ác nghiệp, mà còn là cách chúng ta tự chuốc lấy khổ đau cho chính mình. Những hành động nhỏ như cân thiếu, lừa lọc khách hàng, dần dần sẽ phát triển thành những bệnh tật, nghèo khó trong cuộc sống.

Ngược lại, khi chúng ta nhân ra được sai lầm, sám hối thành tâm và bắt đầu thay đổi hành động, số phận cũng sẽ thay đổi theo. Đây là điều kỳ diệu của Phật pháp – nó không bắt buộc chúng ta phải tuân theo những quy tắc ngoài, mà giáo chúng ta hiểu rõ quy luật tự nhiên rồi tự chủ động tu sửa.

Để thay đổi số phận, chúng ta cần bắt đầu từ những việc làm nhỏ nhất: kinh doanh chính trực, không lừa lọc, tôn trọng khách hàng. Hơn thế nữa, khi hiểu được lý do thực sự của bệnh tật, của những khổ đau – đó là hậu quả của nghiệp xấu – chúng ta mới có động lực thực sự để tu hành, để phát tâm bồ đề, để làm lành tích lũy phúc báu.

Như Phật dạy: “Buôn bán gian dối là buôn bán không có đạo. Người kinh doanh chính trực, chân thành sẽ được nhiều phúc báu, nhiều tâm bình an.” Đó là lời dạy vĩnh viễn có giá trị trong kinh doanh, trong cuộc sống hằng ngày của mỗi người Phật tử Việt Nam.

Related posts

Phật Giáo và Quyền Sống của Động Vật

Administrator

Thệ Nguyện Và Nhân Quả: Hành Trình Giải Thoát (Phần 2)

Administrator

Đức Phật và Sứ Mạng Giáo Hóa Chúng Sinh

Administrator