Image default
Luận Giải & Nghiên Cứu Phật Học

Tâm Nguyên Thanh Tịnh – Câu Chuyện Vãng Sanh Của Một Bậc Phụ Huynh Tại Chùa Linh Quang

Cuộc đời mỗi người là một hành trình tu tập, và khi một người thân vãng sanh Tây Phương Cực Lạc, đó không chỉ là mất mát mà còn là bài học sâu sắc về đức tin, nguyên lực và cách sống đúng pháp của Phật giáo. Câu chuyện vãng sanh của mẹ tôi, Cô Phật tử Chế Công Lương (pháp danh Quảng Tâm, 1930-2020), là minh chứng sống động về sức mạnh thần diệu của Pháp môn Tịnh Độ và lời Phật dạy.

Hành Trình Đời Sống Đầy Nghĩa Vụ Với Gia Đình Và Quê Hương

Mẹ tôi sinh năm 1930 (Canh Ngọa), vào thời kỳ dân tộc ta đang chịu áp bức dưới chế độ thực dân. Từ năm 13 tuổi, mẹ đã bỏ gia đình để tham gia cuộc kháng chiến chống Pháp, sau đó tiếp tục chiến đấu chống Mỹ. Suốt hơn 30 năm xa rời nhà, mẹ tôi cống hiến tuổi trẻ cho độc lập tự do của đất nước.

Đến năm 1976, sau khi cả nước thống nhất, mẹ tôi mới trở về quê hương Vân Thê, Thủy Thanh, Hương Thủy, Thừa Thiên-Huế. Với bản tính hiền từ, thật thà và ngay thẳng, bất kỳ nơi đâu mẹ đi đều được mọi người yêu thương và kính trọng. Hơn 70 năm cuộc đời, mẹ luôn xem mọi người như con em của mình.

Mẹ tôi tích cực xây dựng các đoàn thể trong thôn, trong xã, đặc biệt là người khơi sương thành lập hội người cao tuổi để giúp đỡ những người lớn tuổi trong cộng đồng. Những hành động từ thiện này phản ánh tâm nguyên thanh tịnh, luôn hướng đến việc giảm nhẹ khổ đau cho mọi người xung quanh.

Sự Quy Phục Với Pháp Môn Tịnh Độ Và Hành Trì Niệm Phật

Từ khi tôi xuất gia năm 1991, mẹ tôi đã san sát sanh theo tôi hộ trì tu tập bằng cách lên chùa làm công quả hàng tuần, 10 ngày, nửa tháng. Tuy nhiên, lúc đầu mẹ ít lên chùa tụng kinh và không tìm hiểu sâu về Kinh Pháp.

Một bậc phụ huynh cấu trúc thế hệ trong Pháp môn Tịnh Độ niệm Phật A Di ĐàMột bậc phụ huynh cấu trúc thế hệ trong Pháp môn Tịnh Độ niệm Phật A Di Đà

Cuối năm 2008 đầu năm 2009, tôi bắt đầu bước chân ra Bắc nhận Chùa Linh Quang, thôn Vệ Xá, xã Độc Long, huyện Quế Vũ, tỉnh Bắc Ninh, với mục đích hoằng dương Chính Pháp. Vì mẹ tôi là con gái duy nhất sống nơi đất khách quê người, mẹ đã chuyển ra ở gần để hộ trì đường hoằng Pháp của tôi cho đến khi vãng sanh.

Bắt đầu từ đó, mẹ tôi phát nguyện ăn chay trường cho tôi cho tới khi vãng sanh (hơn 8 năm). Năm 2010, tôi gặp được Pháp của Hòa thượng Thượng Tịnh Hạ Không. Từ đó, tôi chuyên nghe và hành trì theo pháp của Ngài, và tôi cũng dẫn dắt mẹ tôi cùng tu học theo Pháp môn Tịnh Độ này.

Con đường tu học hành trì này rất đơn giản: một câu Phật hiệu A Di Đà Phật, một bộ Kinh Vô Lượng Thọ. Từ đó trở đi, mẹ tôi hướng dẫn mẹ buông xả thế gian tà khổ nay để trở về Tây Phương Cực Lạc bằng một câu A Di Đà Phật. Mẹ tôi nằm chiều khó không giãn đoạn, chỉ niệm một câu Phật cho tới khi vãng sanh chưa bao giờ ngừng nghĩ.

Nguyên Lực Từ Tâm: Cam Lõi Trở Thành Pháp Sư Độ Chứng Sanh

Nguyên vọng của mẹ tôi là một lòng làm Phật để độ chứng sanh. Nguyên vọng của mẹ là người đó để vãng sanh, để lại tương lại là nhân tướng làm tâm gương cho những người không tin Pháp môn Tịnh Độ niệm Phật A Di Đà cầu sanh Cực Lạc, và cho những người không biết đến Phật Pháp được sanh trưởng lòng tin.

Những ngày cuối đời, mẹ tôi niệm Phật không giãn đoạn. Trước mấy tháng, thấy mẹ yếu dần vào khoảng tháng 7 âm lịch, tôi có hỏi mẹ bao giờ vãng sanh. Tôi nói 2 tháng nữa thì mẹ lắc đầu, nói 1 tháng nữa thì mẹ gật đầu! Đây là sự giao tiếp tâm linh trong Phật pháp, khi tâm ý được thanh tịnh, mẹ tôi đã biết rõ ngày vãng sanh của mình.

Hình ảnh cụ Phật tử sau tứ giờ vãng sanh, tướng tích yên tĩnh và thiêng liêngHình ảnh cụ Phật tử sau tứ giờ vãng sanh, tướng tích yên tĩnh và thiêng liêng

Trước ngày lâm chung mẹ tôi hiện tượng bệnh mặc dù trước đó hơn 90 năm không mắc bệnh gì. Khoảng trước khi vãng sanh 20 ngày, mẹ ăn ít lại và chỉ uống nước cũng Phật. Vào những ngày cuối thì mẹ nhịn ăn và uống một chút nước. Dù như vậy, nhưng mẹ tôi tỉnh tảo minh mẫn cùng đại chúng niệm Phật thâu đêm.

Khoảnh Khắc Thanh Tịnh – Vãng Sanh Tây Phương Cực Lạc

Trước ngày vãng sanh, tôi nói với mẹ tôi: “Mẹ chào mọi người mẹ đi vãng sanh làm Phật đi, nếu mẹ làm được mẹ gật đầu ba cái (vì mẹ không nói được), mẹ tôi cũng gật xuống ba cái. Tôi nói tiếp với mẹ: Mẹ vãng sanh Cực Lạc để làm Phật độ chứng sanh thì mẹ gật đầu 3 cái thì mẹ tôi cũng gật xuống.”

Lúc đó khoảng 17h chiều ngày 5/9 trước sự chứng kiến của toàn thể đại chúng hộ niệm cùng mẹ tôi. Khoảng 2h sáng ngày 6/09, mẹ đã dậy vẫng vẻ ngồi, mẹ tôi ngồi từ đó đến 5h15, khi từ phòng tôi đi xuống phòng mẹ thì thấy mẹ tôi hiện tượng xả bỏ bào thân (ngồi mà không cần người đỡ).

Tôi liền nói với Phật tử đỡ mẹ tôi nằm xuống để mẹ ra đi. Nhưng khi nằm thì mẹ liền trở lại bình thường và không chịu ra đi với tư thế đó, tôi mới nhớ ra nguyên vọng của mẹ khi vãng sanh là ngồi. Tôi đỡ mẹ ngồi dựa vào tường thì khoảng 15 phút sau vào lúc 6h20 mẹ tự tại vãng sanh.

Tôi để mẹ tôi ngồi yên như vậy không đụng chạm, 20 tiếng sau mới tắm rửa, thì thân thể mẹ tôi mềm mại như nước. Sau đó tôi đưa mẹ tôi về quê Huế. Từ khi mất đến khi nhập quan là 49 tiếng, đông hồ thoát tướng của mẹ tôi không hề thay đổi.

Lễ Tưởng Niệm Viên Mãn – Chứng Tích Của Tâm Niệm

Đám tang diễn ra vô cùng viên mãn, mặc dù trước đó có dự báo ngày 24/10 dương lịch sẽ có bão đổ bộ vào miền Trung, nhưng khi chuyển mẹ vào Huế thì trời không mưa mà vẫn nắng nhẹ. Điều này không phải ngẫu nhiên mà là kết quả của tâm nguyên thanh tịnh, của hành trì không giãn đoạn, và của Phật pháp không thể nghĩ bàn luận được.

Mẹ tôi suốt đời thích bỏ thí, cúng dường, phóng sanh, không tham đắm tiền tài. Những hành động này đã tạo nên mầm lành đước trong tâm mẹ, giúp mẹ có tâm định vững chắc để hành trì Pháp môn Tịnh Độ.

Bài Học Về Đức Tin Và Sự Thực Hành

Câu chuyện vãng sanh của mẹ tôi là thông điệp sâu sắc mà tôi muốn chia sẻ với mọi người. Tôi mong những ai chưa tin Phật Pháp thì hãy tin Phật Pháp. Những ai chưa tin Pháp môn Tịnh Độ một câu A Di Đà Phật niệm đến cùng thì cố gắng tin, nên nghe pháp của Hòa Thượng Thượng Tịnh Hạ Không.

Một vị Bồ Tát vừa vãng sanh, người ấy không phải hay đi tìm kiếp cầu, hay học tập Kinh Điển. Mà người ấy là người thật làm, biết y giáo phương hành, hành trì không giãn đoạn như Pháp. Không ai trong chúng ta là không thể làm Phật. Phật không phân biệt tri thức hay không tri thức, dù giàu nghèo hay sang hèn.

Chỉ cần trong mỗi chúng ta buông bỏ phân biệt chấp trước, thật sự vì sanh tử, thật sự vì chứng sanh một lòng cầu sanh Cực Lạc, thì sẽ được vãng sanh Cực Lạc một đời chấm dứt khổ đau sanh tử. Đó là lời Phật dạy, là lời mẹ tôi sống bằng hành động.


Nguồn: Gương Vãng Sanh – Giáo Dục Phật Giáo

Related posts

Bồ Đề Đạt Ma Và Những Công Án Thiền

Administrator

Đức Phật: Sứ mệnh độ vong viên mãn

Administrator

Tưởng Niệm Ni Sư Tâm Niệm: Hình Ảnh Phật Giáo Sống Động Tại Chùa Bửu Trì

Administrator