Image default
Luận Giải & Nghiên Cứu Phật Học

Niệm Phật Thành Tâm, Được Phật Tiếp Dẫn Vãng Sanh Tây Phương

Phần Một trong những câu chuyện động lòng nhất trong lịch sử tu học Phật giáo là chuyện của Lâm Phúc – một người phàm phu, vốn không có nền tảng Phật học sâu, nhưng nhờ một lòng tin chân thật, chuyên nhất niệm Phật, cuối cùng đã được Phật Amitabha tiếp dẫn vãng sanh Tây Phương Cực Lạc. Câu chuyện này không chỉ là minh chứng cho sức mạnh của pháp môn Tây Tịnh – một con đường tu tập cơ bản, dễ hành mà hiệu quả cao, mà còn là lời khuyên tâm huyết dành cho tất cả những ai có lòng mong muốn giải thoát.

Pháp môn niệm Phật, hay còn gọi là Tây Tịnh pháp môn, lạ lùng ở chỗ nó không phân biệt nam nữ, giàu nghèo, thông minh hay ngu đốn, phạm pháp hay chuyên hành thiện. Chỉ cần bạn có một lòng tin chân thật, chí nguyện thành tâm, thực tâm niệm Phật, cầu sanh Tây Phương, Phật chắc chắn sẽ tiếp dẫn bạn vãng sanh. Đó chính là lời dạy của Đức Phật Amitabha dành cho các chúng sinh – một con đường giải thoát mở rộng, không loại trừ ai.

Lâm Phúc: Từ Phàm Phu Không Học Thành Tấn Tu Viên Thành Kính

Lâm Phúc vốn là một người sống tại khu Đông của đất Trung Quốc, từ nhỏ được sinh ra trong gia đình nghèo, thất học, lớn lên sống bằng nghề làm thuê. Bản tính của anh nóng tính, lười biếng, mắm mà không am hiểu gì về sự lý hay tu học. Cuộc sống của anh chỉ là vòng tuần hoàn của lao động, mệt mỏi và những sai lầm trong đời sống.

Nhưng cuộc đời của Lâm Phúc thay đổi hoàn toàn vào một mùa xuân của năm thứ 37 theo Dân Quốc. Sau một trận mưa bão lớn, anh bị bạn xấu dẫn đi ăn cắp dây điện bị đứt rồi bị bắt trong một vụ loạn xã do mưa bão gây ra. Anh bị bắt đưa ra tòa án, bị phán xử phạm tội và phải ngồi tù trong một nhà tù ở đất Trung Quốc.

Lâm Phúc ngồi tù nghe pháp, thực tâm niệm Phật để tiêu trừ nghiệp chướngLâm Phúc ngồi tù nghe pháp, thực tâm niệm Phật để tiêu trừ nghiệp chướng

Vào tháng 6 của năm thứ 40 theo Dân Quốc, những vị Liên Xã ở đất Trung Quốc tới nhà tù giảng pháp. Chính lúc đó, Lâm Phúc được nghe sự mầu nhiệm của pháp môn Tịnh Độ – pháp môn niệm Phật cầu sanh Tây Phương. Từ đó, niềm tin của anh sâu sắc, không còn nghi ngờ, anh ngày đêm chỉ thầm niệm Phật, nguyện cầu tiêu trừ nghiệp chướng, phát nguyện sanh Tây Phương.

Đó là lúc hạt giống Phật pháp rơi vào tâm của Lâm Phúc. Mặc dù hoàn cảnh còn trong ngục tù, nhưng tâm của anh đã được giải phóng bởi ánh sáng của Phật pháp. Thời gian trong tù, anh chỉ làm một việc duy nhất: niệm Phật. Không có sự phân tâm, không có sự chão lười, chỉ có một lòng tin và một tấm lòng quyết tâm tiêu trừ nghiệp chướng.

Ba Năm Tu Tập, Lòng Tin Vững Chắc Như Núi Đá

Khoảng thời gian tù ngục của Lâm Phúc trở thành khoảng thời gian quý báu nhất trong cuộc đời. Tháng 12 của năm thứ 42 theo Dân Quốc, hạn phạt của anh hơn một nửa, anh được tạm tha về nhà. Sau khi được tha, mỗi chủ nhật, Lâm Phúc đều đến chùa Linh Sơn để nghe pháp cùng Ân sư Bình Công, mỗi thứ hai anh đều đến Liên Xã niệm Phật, mỗi thứ bảy anh cũng đến Liên Xã để nghe kinh.

Giảng cố sư giới thiệu Lâm Phúc vào làm ban viên của ban Hân Hương, từ đó anh trở thành một đệ tử Tam Bảo rất thành kính. Anh không chỉ học hỏi Phật pháp mà còn thực hành nó hàng ngày. Dù bản tính của anh từ xưa tới giờ vẫn còn những khuyết điểm, nhưng tâm của anh đã được thay đổi hoàn toàn bởi Phật pháp. Anh chỉ có một mục tiêu duy nhất: tu hành, niệm Phật, cầu sanh Tây Phương.

Thân thể của con người không phải là vật chất bất biến, nó là tập hợp của các yếu tố từ đại giả hợp thành, dễ mắc bệnh, dễ bị bao phủ bởi khổ đau. Cố sư Lâm Phúc cũng không thoát khỏi định luật này. Không bao lâu sau khi về nhà, anh bắt đầu mắc bệnh nặng. Bác sĩ chẩn đoán đó là chứng nghẽn tim, sưng thận, cả cơ thể đều đau đớn. Nhưng điều kỳ diệu là, tâm của Lâm Phúc không chỉ không thối chuyển mà còn tinh tấn niệm Phật hơn. Anh hiểu rằng bệnh tật là một phần của cuộc sống, nhưng nó cũng là một dịp để anh tu hành chuyên nhất hơn.

Niệm Phật tâm chuyên, bệnh tật không còn là trở ngại trong con đường vãng sanhNiệm Phật tâm chuyên, bệnh tật không còn là trở ngại trong con đường vãng sanh

Từ tháng 10 của năm Dân Quốc thứ 43, mỗi khi nghe mùi đó mặn, anh nôn mửa mà vẫn không buông lòng niệm Phật. Niệm Phật trong lúc đau bệnh không phải là một sự vô tình, mà là một sự sáng suốt của người tu hành. Anh hiểu rằng mỗi một cái niệm Phật là một viên ngọc trai quý báu, mỗi một tiếng “Nam Mô A Di Đà Phật” là một tia sáng chiếu rọi tâm anh.

Thờ Ơ Với Vô Thường, Quyết Tâm Cao Vút Lên Tây Phương

Lâm Phúc có một người mẹ 80 tuổi, hiện đang sống ở Cao Hùng cùng với người em trai thứ hai của anh. Mẹ của anh là một người phụ nữ hiếu, mỗi ngày mẹ đều lo lắng cho con trai của mình. Vào một ngày nào đó, bà mẹ 80 tuổi này không yên tâm, bà cảm thấy một tình yêu thương sâu sắc, một tâm tâm niệm niệm mong muốn thăm con trai của mình.

Do lòng nhớ thương tha thiết không nên được, bà mẹ lão 80 tuổi vào ngày 20 (theo lịch âm), một thân một mình đến đất Trung Quốc. Hai mẹ con gặp nhau buồn vui lẫn lộn, Lâm Phúc liền nói rất nhiều về niệm Phật là việc quan trọng nhất của đời người, và khuyên mẹ nên niệm Phật.

Qua sáng ngày 21, Lâm Phúc đột nhiên cao giọng hướng về mẹ và gia đình nói: “Hiện đang có một hình ảnh sáng hoàng kim như mặt trời, giống như một vòng cầu lửa đang lăn vào nhà. Mọi người xem! Cả nhà ánh sáng rực rỡ, chắc chắn là Phật đến tiếp dẫn, hãy nhanh chóng báo cho ban trưởng ban Hân Hương và đoàn trợ niệm!”

Lâm Phúc vừa nói vừa chắp tay lại niệm Phật. Tâm của anh vô cùng tĩnh tại, không còn bất kỳ sự lo lắng hay sợ hãi nào. Trong ánh sáng kỳ diệu ấy, anh chỉ có một tâm duy nhất – tâm niệm Phật, tâm cầu sanh Tây Phương.

Vãng Sanh Với Tướng Lạc – Bằng Chứng Của Lòng Tin Chân Thật

Không bao lâu sau, trong tiếng trợ niệm của các Liên Xã, hơi thở yếu dần, mỉm cười ra đi. Sau 8 giờ trợ niệm, sắc mặt vẫn tưới sáng, toàn thân mềm mại, đầu cũng còn ấm, hương dương 50 tuổi. Mặc dù thời gian tu trì của anh chỉ mới được 3 năm, nhưng tướng lạc này chứng tỏ rằng anh chắc chắn đã được vãng sanh Tây Phương mà không còn cần phải nghi ngờ gì nữa.

Lúc bấy giờ, mọi người đều khen rằng ít thấy, khó được như vậy. Một người tu hành chỉ trong ba năm mà lại có được tướng lạc hết sức hiếm hoi – tiếng chuông, hương thơm, ánh sáng kỳ diệu – tất cả đều chứng tỏ rằng Lâm Phúc đã thực sự được vãng sanh.

Vãng sanh Tây Phương không phải là một giấc mơ xa vời, mà là một sự thật có thể xảy ra với bất kỳ ai có lòng tin chân thật. Câu chuyện của Lâm Phúc chứng minh rằng, không cần phải là một vị cao tăng hay một vị học giả Phật học sâu rộng, chỉ cần bạn có một lòng niệm Phật thành tâm, chí nguyện tha thiết, thì Phật Amitabha sẽ chắc chắn tiếp dẫn bạn.

Từ những chiêu bài lòng tin này, chúng ta thấy rằng Phật pháp là rất gần gũi, rất thiết thực, không chỉ dành cho những người thánh nhân hay những vị tu sĩ, mà dành cho tất cả chúng sinh. Dù bạn đang ở trong hoàn cảnh khó khăn nào, dù bạn có bao nhiêu khuyết điểm hay sai lầm trong quá khứ, miễn là bạn quay mặt lại, niệm Phật thành tâm, Phật sẽ luôn ở đó để tiếp dẫn bạn.

Câu chuyện về Lâm Phúc là một lời nhắn gửi từ những người đi trước, là một tia sáng hy vọng dành cho những ai còn lạc lõng trong bóng tối. Hãy bắt đầu từ hôm nay, hãy bắt đầu niệm Phật với một lòng chân thật, và bạn sẽ thấy rằng, con đường vãng sanh không còn là một giấc mơ nữa, mà trở thành một hiện thực.


Trích từ “Những chuyện niệm Phật mắt thấy tai nghe”

Tác giả: Nữ Cố Sư Lâm Khảng Trí

Thích Hoàng Chí dịch

Related posts

Dấu Vết Nghiệp Trong Vòng Quay Luân Hồi

Administrator

Con Đường Dẫn Đến Niết Bàn – Sự Tinh Tấn Và Giác Ngộ

Administrator

Ảnh Hưởng Của Thiền Định Đến Đời Sống Hằng Ngày

Administrator