Image default
Luận Giải & Nghiên Cứu Phật Học

Chuyện Mẹ Pháp Sư Tính Không Vãng Sinh Cực Lạc Dù Không Biết Chữ

Trong lịch sử Phật giáo, có những câu chuyện cảm động về đức tin và sự tu tập của các Phật tử. Mẹ của Hoà Thượng Tính Không – vị Pháp sư nổi tiếng – đã để lại một hình ảnh sáng về sự thành tâm niệm Phật và thành tựu vãng sinh. Câu chuyện này không chỉ là một minh chứng sống về hiệu lực của Niệm Phật mà còn là bài học quý báu cho tất cả những ai đang trên con đường tu tập Phật pháp. Dù bà không được học chữ, nhưng những hành động và cái chết của bà lại mang giá trị sâu sắc về con đường tu tập theo Pháp môn Tây Phương Cực Lạc.

Hoàn Cảnh Đời Sống và Nguyên Nhân Nhân Duyên

Mẹ của Hoà Thượng Tính Không tên là Mã Thái Phụ Nhân, sinh năm 1905 trong một gia đình nghèo khó. Bà sống trong những năm tháng khó khăn của lịch sử Việt Nam và Trung Quốc. Với tâm hồn từ tưởng, bà luôn siêng năng lao động để lo cho gia đình. Sau khi chồng mất sớm vào năm 1947, bà phải một mình gánh vác trách nhiệm lo liệu cho toàn bộ gia đình. Dù cuộc sống cơ cực, bà không bao giờ than phiền mà luôn giúp đỡ những người xung quanh.

Năm 1957, con trai bà là Pháp sư Tính Không tốt nghiệp Đại học Phước Đản ở Thượng Hải. Năm 1981, bà nhận được tin tức rằng con trai đã xuất gia theo Phật giáo. Lúc đầu, bà có chút buồn bã khi biết con trai đã trở thành một vị Pháp sư. Tuy nhiên, điều này lại trở thành bước ngoặt quan trọng trong đức tin Phật giáo của bà.

Chùa Phật giáo với tượng Phật A Di Đà trang nghiêm, nơi các Phật tử niệm Phật cầu vãng sinhChùa Phật giáo với tượng Phật A Di Đà trang nghiêm, nơi các Phật tử niệm Phật cầu vãng sinh

Năm 1984, Pháp sư Tính Không đến Hồng Kông hoằng pháp và được hỗ trợ nhiều. Đến tuổi 80, mẹ bà đã có dịp trùng phùng cùng con trai là vị Pháp sư. Khi nhìn thấy Pháp sư con trai, Mã Thái Phụ Nhân nhận thấy bà rất bình tĩnh, không rơi lệ. Pháp sư Tính Không khuyên mẹ: “Nên mỗi ngày đều niệm A Di Đà Phật, để sau này vãng sinh về thế giới Cực Lạc, mỗi người đều có thể ở cùng nhau.” Từ thời điểm này, bà bắt đầu nghe đến Phật pháp.

Hành Trình Tu Tập Phật Pháp

Sau khi vâng lời con trai, Mã Thái Phụ Nhân bắt đầu ăn chay từ đó. Mỗi ngày bà đều niệm Phật, lễ Phật, và cầu vãng sinh Tây Phương Cực Lạc. Bà tin tưởng tuyệt đối vào sự tuyệt vời của cõi Tây Phương Cực Lạc và phát đại nguyện vãng sinh, kiên trì niệm một câu Phật hiệu A Di Đà Phật.

Lúc đầu, mỗi ngày niệm Phật thường bị tạp niệm xen vào – bà nhớ đến những việc vặt trong cuộc sống và lâu dần buông tất cả. Tuy nhiên, đặc biệt là trong hai năm gần cuối cùng, bà chuyên tâm trì niệm, thân tâm thanh tịnh. Bà thật sự là làm được buông bỏ vãn duyên, nhất tâm niệm Phật. Hành, trụ, tọa, ngồi bà đều niệm Phật. Ăn cơm cũng niệm Phật. Có lúc niệm thầm, có lúc niệm thành tiếng. Nửa đêm thức dậy cũng niệm, hết sức tinh tấn.

Năm 1992, bà từng mắc bệnh phải nằm viện. Trong phòng bệnh, bà xây dựng được mối quan hệ tốt với cả bệnh nhân lẫn nhân viên y tế. Có một lần trong thời gian nằm viện, bà từng nhìn thấy Bồ Tát Quán Thế Âm với kim sắc trang nghiêm nên hoan hỉ vô lượng. Sau khi nằm viện một tháng, bà đã bình phục và về nhà.

Mùa xuân năm 1994, bà lại mắc bệnh phải nằm viện. Có một ngày bà nói với cháu gái Quế Phương: “Bà nhìn thấy Phật A Di Đà!” còn nói sắp đi rồi. Bà còn dặn: “Không nên khóc, đó là một việc đáng mừng. Giúp bà thành tâm niệm Phật là tốt rồi.” Hai mươi ngày sau, bà khỏi bệnh xuất viện. Về nhà lại nói với Quế Phương: “Mùa xuân bà ra đi.”

Những Dấu Hiệu Trước Khi Vãng Sinh

Tháng 4 năm đó, thân bà không đau đớn. Có một lần bà nói với Quế Phương rằng: “Bà sắp ra đi.” Quế Phương hỏi: “Bà đi đâu?” Bà trả lời rằng: “Đến thế giới Tây Phương Cực Lạc! Bà dẫn con đi nhé?” Quế Phương nói: “Bây giờ con không đi. Bà đi đến đó rồi phải không?” Bà trả lời: “Bà đi rồi, thế giới Cực Lạc rất tốt đẹp, sau này mỗi người đều đi đến đó.” Quế Phương hiểu rằng bà biết trước thời khắc ra đi của mình.

Gần đây bà thật sự là làm được buông bỏ vãn duyên, nhất tâm niệm Phật. Thế nhưng mà gần đây bà tháy sức lực lao vã, nháy tâm niệm Phật. Hành trụ tọa ngồi bà đều niệm Phật, ăn cơm cũng niệm Phật. Có lúc niệm thầm, có lúc niệm thành tiếng, nửa đêm thức dậy cũng niệm, hết sức tinh tấn. Những tháng gần cuối, bà đã nhập vào trạng thái chuẩn bị vãng sinh rõ rệt, không còn chút nào của tâm niệm thế sự.

Ngày Vãng Sinh Cực Lạc

Ngày 27 tháng 5 năm 1995, bà cảm nháy, uống ít thuốc. Ngày 28 sốt nhẹ, chúng tôi mới nhân viên y tế đến nhà để chữa trị, tiêm cho bà ít kháng sinh. Ngày 29 bắt đầu hạ sốt, huyết áp và đường huyết đều bình thường. Quế Phương nói, bà lần này sẽ khỏe lại.

Buổi chiều chúng tôi dìu mẹ ngồi dậy. Quế Phương đốt trầu cho bà. Chúng tôi vừa niệm Phật vừa đốt trầu. Lúc này máy niệm Phật để bên cạnh gối nằm ngày đêm đều được mở, đột nhiên máy niệm Phật lặp lại câu Phật hiệu. Quế Phương nói phải chắng máy bị hư rồi.

Nhưng sau vài tiếng niệm Phật thì máy phát lại bình thường không lặp nữa. Mẹ ăn được nửa chén cháo rồi hướng mặt về Tây nhìn tưởng Phật A Di Đà, sau đó bà quay đầu lại nhìn tôi. Bà hướng lên không trung, niệm hai tiếng A Di Đà Phật, đến tiếng thứ ba chưa dứt thì đã ra đi. Chúng tôi trợ niệm cho bà. Mẹ mất ngày 29 tháng 5 năm 1995 (nhâm ngày mùng 1 tháng 5 năm ất hợi).

Thân thể không chút đau đớn. Mẹ mất lúc 4 giờ 45 phút chiều. Sau khi vãng sinh, chúng tôi tiếp tục trợ niệm. Những dấu hiệu của vãng sinh Cực Lạc rõ ràng xuất hiện – người ra đi rất thơ thái, hoan hỉ vô lượng, hơi thở dừng lại trong tiếng niệm Phật.

Những Kỳ Tích Sau Khi Vãng Sinh

Khoảng 6 giờ chiều hôm đó (sau lúc vãng sinh vào hơi 4h45), các Pháp sư tiến hành tắm rửa và thay đồ cho bà. Thân thể không hề dơ bẩn, sắc diện hồng hào, các chi mềm như bông. Đặc biệt, so với sau sinh tiền còn mềm mại hơn nữa. Sắc diện hồng hào, các chi mềm như bông. Các vết sương trên tay chân cũng lấn mất. Các Pháp sư nhìn thấy hoan hỉ vô lượng, tán thán vô cùng!

Ngày 31 tháng 5, vào lúc 9 giờ sáng, chúng tôi tiến hành tấn liệm trong tiếng niệm Phật. Khi di chuyển, thân thể vẫn mềm như thường. Các vị di quan đều nói trước nay chưa từng thấy qua. Các Pháp sư nói rằng đó là kết quả của việc niệm Phật tu hành. Trong phòng thượng thoang thoáng mùi hương, sắc diện mẹ nhưng như lúc còn sống, như ngủ một cách an lành vậy.

Họ tặng cho các vị di quan sách Phật và thể hình Phật, tưởng Phật A Di Đà. Ai nấy đều hoan hỉ vô lượng. Mẹ tuy không biết chữ, nhưng từ khi được Pháp sư Tính Không khai thị, nghe được Phật pháp liên thâm tín Tây Phương Cực Lạc pháp môn (pháp môn Niệm Phật), phát đại nguyện, chuyên lòng niệm Phật.

Bài Học Từ Câu Chuyện Này

Biết trước ngày ra đi, cuối cùng đã vãng sinh về cõi Cực Lạc trong tiếng niệm Phật. Người ra đi thật hoan hỉ! Điều này đã trở thành một tấm gương cho người trong gia đình. Chính mẹ niệm Phật vãng sinh, khuyến khích chúng tôi từ nay về sau cũng nên cố gắng học Phật, đoạn trừ mỗi điều ác, tu thiện, chỉ ác mạc tác (không làm các việc ác), chúng thiện phương hành (siêng làm các việc lành).

Phật giáo là nền giáo dục chỉ thiện viên mãn, có thể khiến cho gia đình viên mãn, quốc gia an định, thế giới hòa bình. Người học Phật từ nay về sau nên làm nhiều việc tế thế lợi người, tạo phước cho xã hội, có lợi cho sự nghiệp xây dựng đất nước và xã hội. Con đường tu tập theo Pháp môn Niệm Phật, dựa vào sức mạnh của A Di Đà Phật, không chỉ giúp chúng ta giải thoát khổ đau mà còn mang lại an lạc cho người thân trong gia đình.

Mẹ của Hoà Thượng Tính Không đã cho chúng ta thấy rằng, dù không được học chữ, dù hoàn cảnh sống khó khăn, khi có đức tin thành tâm vào Phật pháp, khi chuyên tâm niệm Phật Phương Cực Lạc, thì sự tu tập sẽ mang lại kết quả vượt trội. Sự vãng sinh an lạc của bà là minh chứng sống cho hiệu lực của Pháp môn Niệm Phật.

Lời Cảm Ơn và Khuyến Khích

Pháp sư Tính Không – con trai của Mã Thái Phụ Nhân – đã gửi lời cảm ơn chân thành đến quý vị đã tham gia pháp hội tang lễ và những người đã gửi những đóng góp thiện nguyện. Hiện nay, các tổ chức như Học Hội Tính Tông Mẹ Quốc, Giáo hội Phật Dallas Mỹ quốc, Học hội Hoa Tạng Tính Tông, Thư viện Phật Giáo Hoa Tạng đều đang tụng kinh niệm Phật, hướng công đức đó cho Mã Thái Phụ Nhân.

Câu chuyện về mẹ của Pháp sư Tính Không là một bài học vô cùng quý báu cho tất cả những người quan tâm đến Phật giáo. Nó cho chúng ta thấy rằng: Đức tin thành tâm vào Phật pháp không phụ thuộc vào văn hóa hay trình độ học vấn. Pháp môn Niệm Phật là con đường tu tập đơn giản nhất nhưng cũng hiệu quả nhất. Khi chuyên tâm niệm Phật, khi có nguyện vãng sinh, khi tu tập đúng cách, thì vãng sinh Cực Lạc không phải là giấc mơ xa vời mà là một hiện thực có thể đạt được.

Như vậy, chúng ta nên như lời khuyên của Pháp sư Tính Không – mỗi ngày đều siêng năng niệm Phật, lấy niệm Phật làm nền tảng cho tu tập. Làm nhiều công đức tức thiện, trợ niệm cho những người đã mất, giúp đỡ người thân tu tập theo Phật pháp. Khi làm vậy, chúng ta không chỉ giúp ích cho người khác mà còn tạo điều kiện cho chính mình đạt được vãng sinh an lạc về cõi Cực Lạc trong tương lai.

Nam Mô A Di Đà Phật!

Related posts

Cúng Dường Cơm Chay: Chuyển Hóa Nghiệp Địa Ngục Thành Phúc Thiên Sinh

Administrator

Vì Sao Mất Hết Phước Lộc Do Tâm Dâm

Administrator

Cấp Cô Độc: Người Ēá Vẽ Nãªn Má»™t Bức Tranh Nhân Ēạo Sinh Ä’á»™ng

Administrator