Một câu nói của Phật rất nổi tiếng: “Tất cả chúng sinh đều có Phật tính, đều có thể làm Phật. Chỉ vì vọng tưởng chấp trước mà không thể chứng đắc.” Nhân vật chính của câu chuyện hôm nay chính là minh chứng sống cho lời dạy này – một thiếu niên bất lương, từng sa vào con đường tội lỗi, nhưng qua sự dẫn dắt của một vị thiền sư lỗi lạc, đã tìm thấy con đường giác ngộ và hoàn toàn thay đổi cuộc đời của mình.
Vào năm 1995, tại chùa Ngũ Đài Sơn, có một sự kiện để đời xảy ra. Khi Sư phụ Hòa thượng Diêu Pháp thuyết pháp, một thanh niên từ Đài Loan, với vẻ ngoài tàn tạ, sáu sắc mặt ảm đạm, bất ngờ xin tiếp cận. Anh ta kể lại câu chuyện về những năm tháng “lang thang trôi dạt” của mình, khoảng thời gian khi anh ta phạm vào những tội lỗi trầm trọng. Điều đáng chú ý là khi những lá kinh hành giáo, anh ta đã được nhiều bác sĩ khám xét nhưng không ai tìm ra nguyên nhân bệnh tật. Anh ta tuyệt vọng đến mức muốn lên Ngũ Đài Sơn để bái Bồ-tát cứu giúp, nhưng thực sự là tìm kiếm cách chữa trị cuộc đời.
Sự Kiện Đột Ngột Trong Chùa
Sư phụ Hòa thượng Diêu Pháp nhận đệ tử trong khóa Pháp tại chùa Ngũ Đài Sơn
Khi anh thanh niên nói lên lý do đến, sư phụ đã có phản ứng rất khác thường. Vị sư đã từ chối trực tiếp, nói rằng: “Anh không phải để đệ ta, không cần gọi ta là Sư phụ! Ta cũng không phải là đại phu, không có khám bệnh, cũng không dám lấy tiền của anh. Anh hãy đi về và thỉnh các vị cao minh khác đi!” Lời từ chối này khiến mọi người trong chùa vô cùng ngạc nhiên, vì xưa nay Sư phụ chưa từng đối xử với ai như vậy.
Anh thanh niên cảm thấy xấu hổ. Anh ta tức giận, hỏi tại sao Phật giáo lại không sẵn sàng cứu giúp mọi người. Sư phụ khi đó đã nói một câu từng được lưu truyền: “Ngay cả cha mẹ sinh thành dưỡng nuôi mà người còn dám đánh mắng – thì còn sợ gì chuyện bị tội với ta?” Câu nói này khiến anh ta chùn bước, ngây ra kinh ngạc. Sáu sắc mặt từ độ phẫn nộ chuyển sang tái nhợt, không nói ra được lời nào.
Bước Ngoặt Quyết Định
Quá trình sám hối là hành trình khôi phục tâm linh con người
Sau hơn một phút im lặng, anh thanh niên đột nhiên đứng dậy, tiến lại gần sư phụ và quỳ xuống, đáp đầu xuống đất chảy máu. Anh ta kể lại toàn bộ sự thực về chính mình – anh là một thiếu niên bất lương, từng phạm những tội lỗi kinh khủng như trộm cắp, đánh nhau, chơi bạc. Anh không nghe lời cha mẹ, bị trường học đuổi học, rồi lơ lửng lang thang khắp nơi, gia nhập các băng đảng xã hội đen. Anh phạm vào mọi tội ác: gạt lừa tiền bạc, cướp giật, xâm phạm phụ nữ – không có sự kinh khủng nào mà anh không làm.
Anh kể: “Cha anh tức giận đánh anh, thì bị anh đánh trả lại nên cha ngã nhào trên đất. Anh còn xúc tẻ luôn mẹ và tuyên bố nếu ai muốn quản giáo anh, sẽ phóng hỏa thiêu rụi luôn cả nhà. Phụ thân anh tuổi cao, giận quá sinh bệnh nằm liệt giường, mẹ anh hằng ngày phải chăm sóc ông. Lại sợ anh ở ngoài tạo họa gieo ác, cha mẹ anh không bao lâu nối tiếp nhau qua đời.”
Những lời khai báo từ tâm của anh thaning niên này đã chạm vào trái tim của tất cả mọi người có mặt. Khi anh kể đến cha mẹ, anh không ngăn được nước mắt, và anh quỳ mà báo cáo toàn bộ những tội lỗi của mình trước sư phụ. Đây không chỉ là một lời sám hối hình thức, mà là một sự đốc thúc toàn bộ tâm linh từ tận đáy lòng.
Sự Kiến Định Bước Ngoặt
Sám hối là con đường về nhà cho những linh hồn lạc lối
Sư phụ Hòa thượng Diêu Pháp, sau khi nghe hết lời khai báo của anh, với giọng từ ân nhưng cứng rắn, nói: “Được rồi, đứng dậy đi!” Sư phụ yêu cầu anh đi theo các tăng sĩ lên chính điện, để được rửa sạch thân thể, được dẫn đi tham vãng các bảo tháp tại đại điện, và dĩ nhiên không được thoát khỏi việc thực hành các bài sám hối chuẩn mực. Sau những giờ tu tập cùng sư phụ, khi anh ta trở ra thì hoàn toàn khác người.
Anh thaning niên kể rằng sau khi phát nguyện trước Phật và quy y vào Phật môn từ hôm đó, anh cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm thoải mái, đau ốm dường như biến mất. Anh tự nói rằng bệnh tật đã lành. Tất cả những gì xảy ra trước mặt những người có mặt đó, khiến họ vô cùng cảm thán về sức mạnh kỳ diệu của Pháp.
Lực Lượng Của Sự Thay Đổi Tâm Linh
Niên Phật là con đường tu tập phổ quát của Phật tử Việt Nam
Phật nói: “Tất cả chúng sinh đều có Phật tính, đều có thể làm Phật. Chỉ vì vọng tưởng chấp trước mà không thể chứng đắc.” Lời dạy này được tiếp nối bằng câu khác: “Biển khổ vô biên, quay đầu là bờ. Buông dao đó tả, lập tức thành Phật.” Câu chuyện của anh thiếu niên bất lương xưa kia, người từng tạo tội bất hiếu, ngó nghịch và bị trời đất khiển trách, phải chịu hình phạt, lãnh báo hiện tiền, bệnh tật triền miên, lại may gặp Minh sư Hòa thượng Diêu Pháp, mới biết sám hối tỉnh ngộ, tấy tâm đổi mặt. Đây chính là kinh nghiệm và bằng chứng trong kinh tạng nói: “Phật là vị đại y vương chân chính, Phật pháp có thể trị bốn vạn tám ngàn bệnh.”
Thông qua câu chuyện này, chúng ta hiểu rõ rằng sự sám hối không phải chỉ là một hành động tôn giáo hình thức. Sám hối thực sự là một quá trình tâm linh sâu sắc, là con đường quay lại với bản chất tốt lành của chính mình. Dù đã phạm những tội lỗi nặng nề, miễn là chúng ta có quyết tâm thay đổi, có sự hối cải chân thành, thì ngay cả những người bất lương nhất cũng có thể được cứu độ, có thể tìm lại cuộc sống mới.
Bài học quý giá từ câu chuyện này là: không ai là quá xấu để không thể cứu độ, không ai là quá xa để không thể quay lại con đường thiện. Phật pháp luôn mở rộng vòng tay đón nhận những người muốn thay đổi. Điều quan trọng là chúng ta có dũng khí để nhìn nhận những sai lầm, có lòng sám hối chân thành, và có kiên tâm đi trên con đường tu hành từ hôm nay.
Tài liệu tham khảo:
- Kinh Bồ-tát Địa-tạng, Đại Tạng kinh
- Lời dạy của Phật về Phật tính và khả năng giác ngộ của chúng sinh
- Giáo lý về sám hối trong truyền thống Phật giáo Mahayana