Trong một bài khai thị ý nghĩa sâu sắc, Hòa thượng Tuyên Hóa đã chỉ ra một hiện thực đáng báo động về tương lai của nhân loại. Mỗi ngày, chúng ta chứng kiến vô số tai nạn, thảm họa tự nhiên và những căn bệnh hiểm nghèo xảy ra liên tiếp. Những sự kiện này không phải do số mệnh hay định mệnh, mà là kết quả trực tiếp của lựa chọn và hành động của con người. Theo giáo lý Phật giáo, bản chất của tất cả những khổ đau hiện tại nằm ở một nguồn gốc duy nhất: con người đang chủ động dẫn dắt chính mình tới bờ vực diệt vong.
Giáo pháp Phật dạy rằng mỗi hành động của chúng ta đều có hậu quả. Khi xã hội hiện đại phớt lờ những giáo huấn cơ bản về đạo đức và nhân cách, chúng ta tạo ra những điều kiện hoàn hảo cho khổ đau và tàn phá. Bài viết này sẽ khám phá các nguyên nhân chính khiến nhân loại tự dẫn tới diệt vong, từ việc phá hoại môi trường, lạm dụng các chất kích thích, cho đến sự suy thoái đạo đức trong giáo dục.
Sự Ô Nhiễm Toàn Diện và Những Căn Bệnh Hiểm Nghèo
Thế giới ngày nay đang chịu sự ô nhiễm chưa từng có tiên lệ ở mọi khía cạnh: không khí, nước, đất đai, thậm chí cả thực phẩm. Theo giáo lý Phật giáo về nhân quả, những ô nhiễm này không chỉ là vấn đề vật chất mà còn là biểu hiện của tâm niệm bừa bãi của con người. Con người ăn thịt các động vật mà đã bị nhiễm độc từ các hóa chất, thuốc thí nghiệm, và chất cấm kỵ. Những miếng thịt này sau khi vào cơ thể sẽ gây ra những biến hóa và thay đổi tới tận gốc rễ của cơ thể con người, đó chính là việc làm hại lẫn nhau.
Ô nhiễm môi trường toàn cầu ảnh hưởng đến sức khỏe con người và sự phát triển cộng đồng
Nước tinh khiết cũng không thể tẩy sạch loại ô nhiễm này, bởi vì nó đã lan tỏa khắp nơi, không còn nơi nào thoát khỏi chất độc. Đặc biệt là những động vật, sau khi ăn các thức ăn có hóa chất độc hại hay trải qua các cuộc thí nghiệm thuốc của con người, khi bị giết để lấy thịt phục vụ con người, những miếng thịt này sẽ gây ra ít nhất là những chuyển hóa rất nhiều các chứng bệnh kỳ lạ không thể đặt tên, và cũng không thể chữa trị.
Từ quan điểm Phật giáo, tất cả những căn bệnh không thể chữa trị ngày nay—bao gồm ung thư, AIDS, và các bệnh hiểm nghèo khác—đều có nguồn gốc từ việc con người phóng tung chạy theo dục vọng mà chẳng đoái hoài đến tâm niệm hay lòng tôn kính. Đây là tác động trực tiếp của luật nhân quả: hành động làm hại dẫn đến hậu quả là sự tàn phá.
Những Yếu Tố Ngoại Tại Xáo Trộn Cân Bằng Vũ Trụ
Trong lý thuyết Phật giáo, trời đất được duy trì bởi sự cân bằng giữa hai năng lượng cơ bản: dương khí và âm khí. Khi hai năng lượng này hòa hợp hoàn hảo, thiên hạ thái bình, bằng khong và vạn vật có thể phát triển theo cách tự nhiên. Tuy nhiên, hiện nay lực âm dương đã không còn ở đúng vị trí, tạo ra những rối loạn từ độn thổi và sự suy thoái.
Một trong những nguyên nhân chính gây ra mất cân bằng này là sự phát triển không kiểm soát của các hành vi đồng tính luyến ái. Trong tự nhiên, khi cùng giới tính thì kỵ nhau, khác giới tính thì thu hút nhau—đây là nguyên tắc tự nhiên của vũ trụ. Tuy nhiên, việc vi phạm nguyên tắc này thông qua các hành vi không tuân theo thiên nhiên đã tạo ra những rối loạn nghiêm trọng.
Giáo lý Phật dạy rằng khi con người chủ động vi phạm những quy luật cơ bản này, các căn bệnh nan y sẽ phát sinh. Đặc biệt, các hành vi đồng tính luyến ái không thể sinh sản, nên nếu tất cả con người đều theo đuổi hành vi này, nhân loại sẽ tuyệt chủng. Đây không chỉ là một vấn đề đạo đức mà còn là vấn đề tồn tại của loài người.
Sự Suy Thoái của Hệ Thống Giáo Dục Hiện Đại
Một trong những khía cạnh đáng lo ngại nhất của xã hội hiện đại là sự suy thoái hoàn toàn của hệ thống giáo dục. Truyền thống giáo dục Á Đông dạy cho trẻ em những đức tính cơ bản để trở thành người tốt: hiếu, đạo, trung, tín, lễ, nghĩa, liêm, sỉ. Tuy nhiên, xã hội phương Tây hiện đại đã bỏ lỏng những nền tảng này để theo đuổi một khái niệm sai lệch về “tự do”.
Hầu hết cha mẹ hiểu sai về khái niệm tự do, cho phép trẻ em phát triển theo ý thích, không có sự hướng dẫn hay giáo huấn. Kết quả là những thế hệ trẻ mới thiếu những giá trị cơ bản cần thiết để sống có ý nghĩa. Trong các trường học, thay vì dạy những đức tính nhân bản, giáo dục tập trung vào việc kiếm tiền và thành công vật chất. Những nhà giáo dục khuyến khích học sinh cạnh tranh vô lương tâm, sử dụng thủ đoạn để vươn lên, thay vì xây dựng những đứa trẻ có đạo đức.
Giáo dục truyền thống tập trung vào rèn luyện nhân cách, sự tôn kính và hiếu thảo đối với cha mẹ
Những trường học nổi tiếng dùng lợi ích để quyến rũ mê hoặc học sinh. Họ dạy học sinh cách cạnh tranh chí mạnh để vươn lên, cách sử dụng các mánh khóe xảo trá, cách lừa lọc người khác, cách kiếm tìm danh vọng. Đây không phải là hệ thống giáo dục thực sự—nó là hệ thống tạo ra những con người ích kỷ và thiếu đạo đức.
Chúng ta cần nhớ lại một câu dạy cổ: “Nuôi dưỡng mà không giáo dục, đấy là lỗi của người cha; dạy dỗ không nghiêm khắc, đấy là lỗi của người thầy.” Nếu cha mẹ sinh ra trẻ em nhưng không giáo dục chúng, nếu cho chúng tự do phát triển theo những xu hướng lầm lạc, thì cha mẹ đó chỉ đang tạo tội. Chúng ta không nên bỏ bê những nền tảng cơ bản này mà còn muốn loại bỏ chúng hoàn toàn.
Tác Hại Của Ma Túy và Những Hành Vi Tiêu Cực
Vấn đề ma túy tại các trường học ở phương Tây là một minh chứng cho sự suy thoái của xã hội. Những kẻ buôn bán ma túy tuyên bố rằng sử dụng các chất này sẽ làm cho con người trở nên thông minh hơn, sung sướng hơn. Trong thực tế, loại thuốc này làm cho con người chết sớm hơn, trở nên ngu si và mê muộng hơn.
Sau khi thanh thiếu niên hút ma túy, họ cảm thấy như thể nhập vào thiền định. Đường giữa ngã tư đường, họ có thể không chút động đây trong hàng giờ đồng hồ. Tuy nhiên, đây không phải là định lực—chỉ là họ đang bị ma túy khống chế và chi phối. Thanh thiếu niên muốn bước đi trên con đường tự do, nhưng kết quả lại là họ bắt đầu hành trình đi tới cái chết.
Con đường tự do được hiểu sai này là sự tự do hoàn toàn vô trách nhiệm. Trong khi một số người có thể hiểu rõ về đạo lý khi họ sinh ra nhưng không phải ai cũng chọn điều thiện để làm theo, hay chọn điều ác để cải đổi. Nếu những đứa trẻ sinh ra mà không được giáo dực đúng cách, lại được cho phép phát triển theo tính tình sai khiến, thì kết quả sẽ là: “gần son thì đỏ, gần mực thì đen. Bị nhuộm xanh thì thành xanh, bị nhuộm vàng thì thành vàng.”
Những Năng Lượng Tiêu Cực Lan Tỏa Từ Các Phương Tiện Truyền Thông
Một vấn đề được xem nhẹ nhưng vô cùng nguy hiểm là sự xâm nhập của những nội dung dâm dục vào các trường học qua truyền hình và các phương tiện truyền thông. Hiện nay, nhiều trường tiểu học, trung học, thậm chí cả đại học đều cơ xây những hành vi dâm dục. Đây chính là nhân tố khiến cho hệ thống giáo dục bị thất bại hoàn toàn.
Những đứa trẻ ở tuổi năm hay sáu tuổi ngồi xem truyền hình suốt ngày đêm, rồi học nhiều kiểu hành vi khiêm nhã nhưng sai lạc như nam nữ ôm nhau. Đây là thế giới gì vậy? Đây là kiểu tự do gì vậy? Chúng ta cần phải dạy trẻ em biết tiết chế, không được có những hành vi lăng nhăng, mà phải biết giữ thân thể trong sạch, quý trọng bản thân như những viên ngọc quý báu.
Các nhà giáo phải chỉ dạy học sinh những đức tính và phẩm đức cơ bản để làm người, không nên tiếp tục cơ xây những hành vi tiêu cực. Hơn nữa, họ không được khuyến khích học sinh kiếm được càng nhiều tiền càng tốt. Các bác sĩ, nhà khoa học và các ngành tương tự được coi là những ngành chuyên môn phổ biến, bởi vì chúng giúp kiếm được nhiều tiền—những người này không còn bận tâm đến bất cứ điều gì khác.
Sự Cần Thiết Phải Quay Trở Lại Với Gốc Rễ Đạo Đức
Nếu chúng ta tiếp tục bỏ lỏng những nền tảng cơ bản của đạo đức và lễ nghi, nếu chúng ta tiếp tục cho phép những giáo dục sai lạc lây lan rộng khắp, thì tương lai của nhân loại sẽ vô cùng u ám. Cây không có rễ sẽ khó héo, người mất gốc sẽ bị diệt vong. Con người ngày nay như những xác chết biết đi—họ thức dậy lúc gà gáy, rồi bắt đầu chạy theo danh lợi, mà quên đi những nguyên tắc làm người, chạy xa khỏi Đạo, chỉ biết lợi mình mà không biết lợi người.
Để cứu vãn những thảm họa này, những tai họa mà nhân loại tự tạo ra, mỗi người phải dứt trừ lòng tham muốn và ái dục, không tham gia chung chầu bãi banh, không đồng tính luyến ái, mà phải biết tiết chế, quý trọng và yêu thương bản thân mình. Hơn nữa, tất cả những đứa trẻ mới sinh ra phải được giáo dục cơ bản đúng cách, để chúng không dùng ma túy, không uống rượu, không ăn uống quá độ, không rượu chè quá mức, không có những hành vi trục lạc, hay không cơ bạc, không lang thang vô ích.
Chúng ta phải dạy dỗ giáo dục trẻ em, ngăn chúng không làm các việc ác, không giết người, không phóng hỏa, không trộm cắp. Vì vậy, chúng ta phải dạy chúng những nền tảng giáo dục cơ bản từ khi chúng còn nhỏ. Chúng ta cần quay trở lại với những giá trị truyền thống: hiếu thảo cha mẹ, tôn kính các thầy cô, chân thành với bạn bè, yêu thương tất cả mọi người.
Kết Luận: Con Đường Tu Tập Để Cứu Vãn Nhân Loại
Hiện tại, trên toàn thế giới, số trẻ em bị thiếu nặng trí tuệ ngày càng tăng lên. Mỗi quốc gia đều có vấn đề này, và nó liên quan đến việc toàn thế giới đang ngày càng bị ô nhiễm. Những đứa trẻ có cha mẹ dùng ma túy, cha mẹ không tuân theo quy chuẩn, chỉ tham đắm đam mê theo đuổi ái dục rồi sẽ trở thành những đứa trẻ bị thiếu nặng trí tuệ. Khi chúng ta sinh con mà không quý trọng, không giáo dục chúng, thì chúng ta chỉ đang tạo tội.
Bài khai thị của Hòa thượng Tuyên Hóa mang lại một thông điệp mạnh mẽ: chúng ta không thể trì hoãn hay im lặng về những vấn đề này. Dù khó nghe, nhưng sự thật phải được nói ra. Nếu chúng ta không thể tiết chế được lòng ham muốn, nếu mỗi người không thể tu tập bản thân, thì trong tương lai, không chỉ đất nước này mà toàn thể thế giới sẽ đi tới diệt vong.
Đây không phải là lời đe dọa mà là lời cảnh báo từ trí tuệ Phật giáo. Để cứu vãn tình hình, chúng ta cần phải bắt đầu từ chính mình, từ gia đình, từ giáo dục và từ sự tu tập cá nhân. Mỗi người cần quay trở lại với những giáo huấn cơ bản, tôn kính Tam Bảo, yêu thương cha mẹ, và sống theo những nguyên tắc đạo đức vững chắc. Chỉ khi nào chúng ta quay trở lại với gốc rễ, thì nhân loại mới có thể thoát khỏi con đường tự dẫn tới diệt vong.
Tài Liệu Tham Khảo Kinh Điển:
- Theo Từ Điển Phật Học Online, khai thị tức là mở mắt (khai), hướng dẫn cho thầy (thị), để thầy rõ hiểu ý chỉ của giáo lý Phật, từ đó bước vào chánh đạo.
- Giáo pháp Phật dạy về nhân quả: “Giống như cây không có rễ sẽ khó hèo, người mất gốc sẽ bị diệt vong.”
- Lời dạy về giáo dục truyền thống: “Nuôi dưỡng mà không giáo dục, đấy là lỗi của người cha; dạy dỗ không nghiêm khắc, đấy là lỗi của người thầy.”