Chép kinh Phật là một trong những hình thức tu tập thiêng liêng và tích lũy công đức được các Phật tử Việt Nam thực hành từ lâu đời. Hoạt động này không chỉ giúp chúng ta gần gũi hơn với lời Phật dạy mà còn là cách thực tế để bảo tồn và phát hành Chánh Pháp. Theo các kinh điển Phật giáo, khi chép kinh bằng tâm thành, chân chánh, chúng ta sẽ nhận được công đức vô lượng. Tuy nhiên, có nhiều điều quan trọng cần lưu ý để đảm bảo sự thiêng liêng của công việc này và tránh những lỗi lầm có thể mang lại hậu quả không mong muốn.
Công Đức Vô Lượng Của Việc Chép Kinh Phật
Kinh Sắp Chung Giường nói rằng công đức của việc chép kinh Phật là vô cùng vĩ đại. Khi chúng ta chép kinh bằng một tâm tôn kính, sạch sẽ và chân thành, Phật pháp sẽ hiển hiện sức mạnh thiêng liêng của nó. Kinh Kim Cang Bát Nhã cảnh báo rằng: “Thiện nam tử! Sao chép kinh điển, đừng đảo điên ý nghĩa quan trọng của một chữ. Nếu không, sẽ bị đưa vào đường mê nào tội suốt năm trăm kiếp. Tai không được nghe Chính pháp vi diệu cao siêu.”
Điều này cho thấy rằng mục đích của việc chép kinh không phải là một công việc bình thường, mà là một thực hành tu tập liên quan trực tiếp đến tâm thức và nghiệp của chúng ta. Công đức từ việc chép kinh được tích lũy không chỉ cho bản thân mà còn có thể được hồi hướng cho cha mẹ, người thân và tất cả chúng sinh. Đây là lý do tại sao các Phật tử cổ nhân rất nghiêm túc với công việc này.
Những Điều Cần Đặc Biệt Lưu Ý Khi Chép Kinh Phật
Trước khi bắt tay vào chép kinh, chúng ta cần hiểu rõ những quy tắc thiêng liêng và những cạm bẫy tiềm ẩn. Kinh Đại Tập nói: “Nếu chúng sinh nào, vào thời quá khứ, tạo các nghiệp ác như: Phá hoại Chính pháp, phỉ báng Thánh Tăng, cản trở thuyết pháp, hoặc sao chép kinh điển mà tẩy xóa chữ nghĩa. Hoặc phá phách Pháp khác, hoặc lén giấu kinh khác. Do nghiệp nhân này, sẽ bị quả báo mù mắt.”
Điều quan trọng nhất là tâm thần khi chép kinh phải thanh tịnh và chân chánh. Nếu tâm tư lưỡng lự, hoặc có ý định không trong sáng, công đức sẽ bị giảm bớt đáng kể. Thậm chí, nếu chép kinh nhưng không suy ngẫm về ý nghĩa, chỉ coi như công việc cơ học, chúng ta sẽ không đạt được lợi ích tâm linh mà kinh điển mang lại.
Chuẩn Bị Điều Kiện Vật Chất Cho Việc Chép Kinh
Để chép kinh đúng pháp, chúng ta cần chuẩn bị một không gian thoang thoải, sạch sẽ và tôn kính. Kinh Đại Thừa Liên Hoa Tạng ghi rằng: “Những kẻ giữ gìn giới luật như Phật, chẳng chăm lo bảo vệ thế hệ tương lai. Lại nói, ta đối với giáp pháp Đại thừa một mắt mù như đêm tăm tối, hay cho rằng ta đã hiểu trọn Phật pháp. Nhưng kẻ ấy sẽ chịu hình phạt khổ sở không thể nói hết ở địa ngục Giáo thép.”
Một số tiền nhân đã thiết lập những điều kiện cụ thể để chép kinh:
- Không gian sạch sẽ: Dọn sạch phòng làm việc, tránh vật liệu bẩn thỉu hay mùi hôi thối
- Quần áo tươm tất: Mặc quần áo sạch sẽ, tốt nhất là áo trắng hoặc trang phục tu tập
- Vệ sinh cá nhân: Tắm rửa sạch sẽ, đặc biệt là tay và miệng trước khi chép kinh
- Dụng cụ chuẩn bị: Sử dụng bút, mực, giấy chất lượng tốt, không dùng đồ vật lấu cấu hay bẩn thỉu
Một góc phòng chép kinh được trang hoàng trang nghiêm với hương và hoa
Các Vị Tu Sĩ Nổi Tiếng Chép Kinh Hoa Nghiêm
Lịch sử Phật giáo ghi nhận những vị sư sâu tu lấy chép kinh Hoa Nghiêm làm sứ mạng tu tập chính. Đức Viên, một vị tu sĩ đời Đường, không biết thân phận, lấy kinh Hoa Nghiêm làm sứ nghiệp chính. Vị này kết nghiệp an tâm trong kinh Hoa Nghiêm và luận Khởi Tín, luôn lấy những chữ yếu diệu đến cùng cực làm sự tu tập.
Sư Đức Viên sửa dựng một khu vườn sạch, trồng toàn cây cốc cây dó, cỏ thơm và xen lẫn các loại hoa thơm. Mỗi lần vào vườn, đều tắm rửa, thân mặc áo sạch, tươi bằng nước thơm. Cây dó mắc được ba năm, mùi thơm sắc nước. Vị sư này tạo riêng một tín thánh, dùng chất bùn thơm tô và vạch, trát đất, kết đán, bày đồ vật tinh sạch, tắm gội.
Nhà tắm có để sẵn áo dành riêng cho khi đi vệ sinh. Thoại đều phải trai giỏi, ra vào đều phải thay áo, súc miệng cho thơm tho. Lót về cây dó, ngâm trong nước trầm cho sạch để làm giấy. Cả năm mới làm xong. Bên đắp riêng một cái nện sạch, lại cắt một ngôi thánh mới. Từ đầu cho đến khi báp kéo, lắp ngôi, tắm rửa đều dùng nước thơm, mỗi việc đều nghiêm khiết.
Trong nhà, đặt một tòa vuông bằng gỗ bạch kham ngã, chung quanh xếp hương hoa, phía trên treo lồng bảu. Lại treo các thứ ngọc có tiếng thanh tao, kết xen lẫn thành tua rủ xuống chung quanh. Dùng gỗ bạch đán và tứ trầm (gỗ trầm tía) làm án kinh và quán bút. Người chép kinh hàng ngày giữ trai giỏi, tắm gội bằng nước thơm ba lần.
Sự Nghiêm Khiết Tuyệt Bậc Khi Chép Kinh
Khi vào kinh thánh, bên đốt hương hai bên đường, có người xuống tưởng dẫn đường đứng trước. Đức Viên cũng ăn mặc theo hình thức nghiêm tịnh như thế, cầm lư hương cung kính dẫn đường. Rải hoa cũng đường rồi mới biên chép.
Đức Viên quỳ xuống, váy tưởng, mắt nhìn chăm chú, dạo lưng. Vừa chép được mấy hàng, mỗi chữ đều phóng quang chiếu khắp cả viện. Mỗi người đều thấy, không ai chẳng bị cảm, một lúc lâu sau mới hết. Lại có thần nhân cảm giáo hiện hình hộ vệ. Đức Viên và người chép kinh đều thấy, người khác không thấy được!
Lại có phạm đông áo xanh, không biết từ đâu đến. Tay cầm hoa trời, chất dâng lên cũng đường. Những chuyện linh cảm trước sau đều giống như vậy. Phải mất hai năm mới chép xong kinh. Đứng trong hộp thơm đặt trong trường bảu, cắt trong tín đường.
Mỗi lần đều đánh loa rồi mới chuyển đọc, hộp tòa ra ánh sáng lạ. Người chép kinh nghiêm khiết đến thế, lòng kính trường tuyệt cơ siêu kim. Bộ kinh này được truyền đến nay qua năm đời. Có ai thanh tịnh chuyên đọc thì cũng có lúc hiện sự linh ứng rõ rệt như vậy. Bộ kinh ấy nay được thủ hộ cũng đường ở chủ pháp sư Hiển Thủ chùa Tây Thái Nguyên.
Hướng Dẫn Thực Hành: Từ Chuẩn Bị Đến Hoàn Thành
Để chép kinh đúng pháp, chúng ta nên tuân theo quy trình chuẩn bị kỹ lưỡng. Trước hết, hãy chọn một bộ kinh mà tâm mình cảm thấy thiện cảm và muốn sâu sắc hơn. Đó có thể là kinh Pháp Hoa, kinh Hoa Nghiêm, kinh Địa Tạng, kinh Amitabha hoặc các kinh khác tùy theo căn cơ cá nhân.
Chuẩn bị giấy và bút chất lượng tốt, tốt nhất là sử dụng bút viết chữ đẹp như bút lông hoặc bút máy có mực đen. Một số người chọn dùng mực vàng hoặc chế phẩm đặc biệt, nhưng bút mực đen thường được khuyến khích vì sự bền vững. Không nên dùng bút chì hoặc viết bằng các vật liệu không thích hợp.
Thiết lập một thời gian biểu hàng ngày để chép kinh, tốt nhất là vào buổi sáng sau khi tắm rửa sạch sẽ. Mỗi ngày chỉ nên chép một lượng hợp lý, không nên quá tham lam cố gắng hoàn thành quá nhanh. Sự việc này cần sự kiên nhẫn và tâm định.
Trước khi bắt đầu chép, hãy dành thời gian để đốt hương, đảnh lễ Phật, suy nghĩ về ý nghĩa của kinh điển mà mình sắp chép. Nên đọc một lần phần kinh đó một cách chậm chạp để hiểu rõ ý nghĩa trước khi bắt tay viết. Đây là cách để liên kết tâm thức của chúng ta với pháp lý thiêng liêng.
Lỗi Lầm Thường Gặp Khi Chép Kinh
Kinh Kim Cang Bát Nhã cảnh báo về những lỗi lầm phổ biến: “Nếu chúng sinh nào, vào thời quá khứ, tạo các nghiệp ác như: Phá hoại Chính pháp, phỉ báng Thánh Tăng, cản trở thuyết pháp, hoặc sao chép kinh điển mà tẩy xóa chữ nghĩa.”
Một số lỗi lầm cần tránh:
- Tẩy xóa hoặc sửa đổi chữ nghĩa: Nếu viết sai, nên để nguyên và viết lại ở trang khác chứ không nên cạo sạch hay tẩy xóa.
- Chép kinh không tâm thành: Không nên chép kinh để hoàn thành công việc hay nhằm danh lợi, mà phải có tâm kính trường.
- Không giữ gìn kinh điển sau khi chép: Sau khi chép xong, phải giữ gìn kinh cẩn thận, không để kinh bị ẩm mốc, côn trùng hoặc tổn hại.
- Chép trong trạng thái tâm không thanh tịnh: Nếu tâm bị nhiễu loạn, buồn chán hay có ý định không chính, nên tạm dừng chép.
Kinh Nghiệm Từ Các Vị Đức Cao Tu
Sư Phúc Thắng đời Đường, người huyện Ứng Châu, lấy kinh Hoa Nghiêm làm sứ nghiệp. Vị này tạo dựng một kinh đường trang hoàng rất trang nghiêm, trong ngoài đều trong sạch. Trang hoàng xong xuôi, bên vệ cả cảnh bảy xiệu chín hội. Lại đọc căn lòng chí thành tinh chuyên, biên chép kinh Hoa Nghiêm.
Hoàng Văn học sĩ Trương Tịnh, là người chủ đẹp nổi tiếng tài hoa hẳn hữu khi ấy. Sư bên thỉnh thành đến sơn xá, báo hãy thỳ trai giỏi, khiết tịnh tự tu. Miệng ngáp nước thơm, thân mặc áo sạch. Trương Tịnh chép kinh lâu ngày, mỗi trang giấy đòi giá năm mười đông.
Sư Phúc Thắng liễu trước, vừa chép hai trang, đã ứng trước năm trăm. Trương Tịnh được lợi, dốc sức chép. Cho đến hết bộ kinh, Phúc Thắng hàng ngày đều thiêu hương cung đường trước án. Trong khi vệ vời, tâm duyên theo, mắt nhìn chăm chú, trận chẳng sót chút nào. Do dốc lòng chăm chú, khi đó cảm được con chim lạ hình sắc hiếm có trong đời, bay và vào trong nhà. Chim bay quanh quẩn cô vũ, đập xuống án kinh, rồi lại đầu lên lư hương, lắng lẽ đứng nhìn, tự nhiên như thân quen, một hồi lâu sau bay đi.
Năm sau, kinh chép xong, sắp sửa ăn mừng, chim lạ lại bay tới, lâm quẩn như trước, hót tiếng thái thoạt. Năm đầu niên hiệu Trinh Quán (627). Sư vệ hình ngãn vị Phật, chim lạ lại bay tới, đầu trên lưng người thợ. Sau sư mở trai hội, cũng mừng các kinh tưởng. Trong ngày hôm ấy, sư lấy làm lạ không thấy chim đến, nhìn lên đỉnh núi nói: “Chim đã không đến, ta thực không cảm được. Phải chăng hiềm vì có các ưỡ hành nên mới có điểm này?” Nói xong, chim đột nhiên bay đến chào lưỡng kêu hót, đầu vào trong nước thơm, nhảy nhót tắm gội, rồi lại bay đi. Trước sau đều như vậy, không cần phải nhắc lại.
Những Điểm Quan Trọng Về Tâm Và Tác Hành
Án Quang Văn Sao, một vị đại sư nổi tiếng, đã để lại những chỉ dẫn quý báu về chép kinh. Vị này nhấn mạnh rằng sở dĩ chép kinh được cảm ứng linh thiêng là do tâm chí và sự cung kính hoàn toàn. Công đức của việc chép kinh không nằm ở việc dùng mục máu hay những vật liệu đặc biệt, mà ở tâm của người chép.
Án Quang Văn Sao cho rằng, nếu chép kinh nhưng không cung kính, không tu tập tâm, thì chỉ là hành động cơ học không có giá trị tinh thần. Ngược lại, nếu chép kinh với tâm thanh tịnh, chân thành, ngay cả khi dùng những vật liệu thông thường cũng sẽ tạo ra cảm ứng thiêng liêng.
Vị đại sư này cũng cảnh báo về những tâm thế sai lầm: không nên chép kinh để khoe tài, không nên chép kinh vì danh lợi, không nên chép kinh một cách hấp tấp mà không tâm định. Tất cả những điều này sẽ làm giảm bớt công đức hoặc thậm chí tạo ra các nhân duyên không thuận lợi.
Ứng Dụng Trong Thời Đại Hiện Nay
Thời hiện đại, nếu bạn muốn thí kinh thì chỉ nên đặt in rồi biếu tặng, công đức với viết tay chẳng có sai khác. Tuy nhiên, nếu bạn vẫn một lòng muốn tự chép kinh, nhất định phải đọc bài viết này rồi hăng đặt bút.
Chép kinh phù hợp với những ai có thời gian, sức khỏe tốt và đủ định lực. Không nên chép kinh khi tâm bị bệnh, mệt mỏi hoặc có ý định không chính. Chép kinh là một hình thức tu tập cần độc lập, không nên ép buộc bản thân hay so sánh với người khác.
Ngoài ra, có thể kết hợp chép kinh với việc từng bộ kinh một, tìm hiểu ý nghĩa từng câu, từng chữ. Điều này sẽ giúp chúng ta không chỉ viết kinh mà còn học kinh, hiểu kinh, thực hành kinh – đó là cách tu tập trọn vẹn nhất.
Kết Luận
Chép kinh Phật là một hành động thiêng liêng nếu được thực hiện với tâm chân chánh và sự cung kính tuyệt đối. Công đức từ việc chép kinh không chỉ giúp chúng ta tích lũy phước báu mà còn tạo điều kiện để pháp lý Phật hiển hiện trong tâm. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là tâm thức – nếu tâm không thanh tịnh, thì dù chép bao nhiêu kinh cũng không đạt được lợi ích tâm linh.
Hãy nhớ rằng mục đích của việc chép kinh không phải để thể hiện hay hoàn thành một công việc, mà để chuyển hóa tâm thức của mình từ tâm phàm phu thành tâm của Như Lai. Nếu làm được như vậy, từng nét bút, từng chữ viết đều sẽ mang lại công đức vô lượng, giúp chúng ta tiến gần hơn với Đạo Phật, vượt thoát khổ đau và đạt được an lạc tâm linh.
Hãy bắt đầu hành trình chép kinh của bạn với một tâm thanh tịnh, kiên trì và cung kính. Chép kinh không chỉ là viết chữ, mà là rèn luyện tâm, tu tập đạo, và lan tỏa Chánh Pháp đến mọi người.