Image default
Luận Giải & Nghiên Cứu Phật Học

Giác Tỉnh Tâm Tính Ngộ Rõ Tội Báo Ứng

Ni sư Thích Nữ Hạnh Đoan dịch

Những gì chúng ta tạo tác hành động, từng cử chỉ, từng niệm khởi, theo sau đều có quả báo. Bài viết này kể về hành trình giác tỉnh của một thiếu niên, từ bệnh tật thảm thương đến chữa lành thần kỳ qua Phật pháp, minh chứng cho nhân quả báo ứng không sai một li.

Nhân Quả Báo Ứng – Lẽ Tự Nhiên Bất Biến

Tôi tên Trương Nghĩa, nhà tại thành phố Thiên Tân, nay đã 24 tuổi. Vào năm tôi 19 tuổi, tôi bị bệnh nặng, mười đầu hai chân mất cảm giác, đi đứng khó khăn, tới đó bệnh tình phát nặng: xương hông, xương khớp đau không chịu nỗi, hai chân không thể cử động, hễ bị bóp nhẹ vào là đau đến toàn thân co rúm. Các bác sĩ khám xong rồi nói: “Bệnh này cực kỳ hiếm thấy, vô phương phán đoán, chỉ có thể gọi là ‘viêm đơ cứng cột sống’. Bệnh này không thể trị, chỉ có vệ sinh nghỉ dưỡng thôi.”

Vê đến nhà, suốt ngày tôi nằm dài trên giường. Buổi tối cơn đau càng kịch liệt, chẳng cách chi chỉp mắt. Ba mẹ tôi ban ngày thì đi khắp nơi cầu thầy chấn trị, ban đêm thì chứng kiến cảnh tôi đau đến rên la, lòng đau như cắt. Cũng không ngủ được, mười mấy ngày mà cha mẹ tôi thân thể đã tiêu tụy, vô vàng, giá đi rất nhiều.

Phát Hiện Nguyên Nhân – Thấu Rõ Sự Thật

Mẹ tôi có người bạn đồng nghiệp họ Dương, thời trước thường nghiên cứu Phật học, hiểu sâu ngữ lý. Ông Dương quy y dưới trường Hòa thượng Diêu Pháp ở Ngũ Đài Sơn, siêng tu Giới Đình tuệ, hoằng pháp độ nhân. Trong tình huống tôi bị bệnh hết cách chữa như thế này, nghe Dương cơ sở nói Hòa thượng Diêu Pháp hiểu rất sâu về nhân quả, hễ ai bị bệnh nan y khó chữa mà đến nhờ Ngài thì đều thoát khỏi cơn bệnh lâu năm giáy vó. Thấy đó không trị mà được lành, hồi phục giống như chết đi sống lại. Cha mẹ tôi nghe vậy cũng thêm nôn nóng, với tìm đến gặp Hòa thượng Diêu Pháp thử xem sao.

Vị Hòa thượng Diêu Pháp chỉ rõ nguyên nhân bệnh tật từ tội nghiệp sát sinhVị Hòa thượng Diêu Pháp chỉ rõ nguyên nhân bệnh tật từ tội nghiệp sát sinh

Khi ông bà kể cho Ngài nghe bệnh trạng của tôi xong, Hòa thượng Diêu Pháp hỏi: “Có phải con trai của 2 vị rất ưa ăn thịt anh? Tôi sát sinh thường xuyên?” Mẹ tôi đáp: “Dạ, phải! Nó ưa món éch xào ớt, mỗi tuần ăn hai, ba lần.” Hòa thượng lại bảo: “Hiện giờ hai chân cháu có hình dạng như chữ ‘cung’ phải không? Vừa nói Ngài vừa dùng tay phác họa diễn tả.”

Mẹ tôi trả lời: “Dạ, hai chân nó có hình giống y như vậy.” Hòa thượng hỏi tiếp: “Các vị xem hình dạng đó có giống như con éch không?” Thấy ba mẹ tôi ngơ ngác, Ngài phân: “Cháu bị bệnh này là do ăn quá nhiều éch mà chiều cảm nên. Đây chính là nhân Phật thường nói là ‘Nhân quả báo ứng’.” Lời Hòa thượng giải thích rõ vè nhân quả báo ứng và nêu lên những bằng chứng có thực, khiến tôi và cha mẹ vô cùng cảm động.

Chuyển Hóa Tâm Niệm – Nền Tảng Chữa Lành

Hòa thượng còn dịch thân đến nhà xem cho tôi. Đầu tiên Ngài cổ vũ tôi nên kiên cường đối diện với bệnh tật, tiếp đó lại bảo tôi phải làm đúng như lời Ngài dạy thì chắc chắn sẽ hết bệnh. Hòa thượng khai thị lý nhân quả báo ứng, giải thích sự luận hồi trong sâu ngoài, khiến tôi và cả nhà vô cùng cảm động và có cảm giác như mình đi trong đêm đen bằng đèn soi sáng, tôi cảm thấy chỉ có Ngài mới cứu được mình.

Hòa thượng vừa giảng pháp vừa định dùng tay xoa bóp chân tôi. Thấy thế mẹ tôi cuống quýt ngăn cản: “Xin đừng làm vậy, vì hễ chạm đến một chút là cháu nó đau đến co rúm, run rẩy toàn thân.” Hòa thượng cười bảo tôi: “Vậy ta có nên xoa bóp cho con nữa không?”

Do sợ đau, tôi rất sợ người động chạm đến mình, nhưng do đối với Hòa thượng có niệm tin rất sâu nên tôi đồng ý. Lạ thay, lúc 2 tay Hòa thượng tiếp xúc với hai chân tôi, không nhưng tôi chẳng mấy may đau, mà còn cảm thấy nóng ấm, thư giãn, hết sức dễ chịu. Hồi này tôi với song thân cứ thức thở lo âu, bây giờ thì đã an tâm rồi, tôi cảm kích đến lệ tuôn rã rưa. Nếu như 2 chân tôi có thể hồi phục mạnh khỏe, thì đây chính là niềm hạnh phúc và may mắn suốt đời.

Trong lòng tôi trăn đầy niềm tin kính phục Hòa thượng. Một lần nữa Ngài đã nhen nhúm cho tôi niềm lạc quan, vui sống. Hòa thượng còn dặn tôi nhất định từ nay không nên ăn éch nữa, cũng không được sát hại loài vật để ăn, nếu có thể thì nên ăn chay, để giúp thân mau hồi phục.

Ngài giải thích: “Tội lỗn đây trời, sám hối liên tiêu”. Chỉ cần tôi thật lòng ăn năn phát lộ sám hối những tội sát sinh đã tạo, mỗi ngày chịu khổ vì bao sinh linh tôi hại chết đó mà thành tâm niệm Phật cầu siêu cho nó, thì hai chân tôi dần dần có thể hồi phục lại.

Hành Trình Tu Tập – Tâm Thành Hành Động

Tôi tuân theo lời Ngài, bắt đầu ăn chay, niệm Phật. Cha mẹ tôi cũng đồng niệm Phật hộ trì, cầu cho tôi sớm mạnh khỏe. Và bệnh của tôi dần dần chuyển biến tốt. Tôi hàng ngày tập trung tinh thần tụng kinh, trì chú, niệm Phật, chuyên tâm tu hành. Người khác có khuyên tôi ăn thịt, tôi cũng không lay động.

Nhờ vậy mà bệnh ngày càng chuyển tốt. Sau đó tôi đến bệnh viện để tái khám kiểm tra. Bác sĩ chẩn đoán là xương đùi bị hoại tử. Tôi cũng phải hợp trị liệu bằng Đông y, bệnh tôi thuộc dạng tập chứng nan y hiếm thấy. Nhưng kỳ tích của tôi dần xuất hiện: tôi có thể bước đi không còn đau đến, tôi nghĩ: “Đây chính là cảnh chuyển theo tâm”.

Bước vào thế nào chăm sóc tôi cũng yên tâm rồi, tôi cảm kích đến lệ tuôn rã rưa. Nếu như 2 chân tôi có thể hồi phục mạnh khỏe, thì đây chính là niềm hạnh phúc và may mắn suốt đời.

Gian Khổ Còn Lại – Bài Học Từ Nỗi Đau

Tuy nhiên, khi bạn bè đến thăm, thấy tôi thân thể quá suy yếu, ai cũng khuyên nên ăn thịt cá cho có chất bổ dưỡng. Cha mẹ tôi cũng nóng ruột, đồng bảo tôi hãy đợi thân thể khỏe hơn rồi hãy ăn chay. Do niệm tin không kiên cố, tôi bị mọi người thuyết phục, thế là quay lại ăn cá thịt. Về sau này, khi tụng kinh Địa Tạng, tôi mới biết mình thuộc loại người “Vừa mới phát thiện tâm, trong chốc lát đã vội thất tật”.

Hậu quả là sau khi tôi ăn mặn lại rồi thì 2 chân bắt đầu đau kịch liệt trở lại. Dù tôi có chích, uống thuốc gì, cũng đều vô hiệu. Lúc này cha mẹ tôi mới cuống quýt đi tìm Hòa thượng Diêu Pháp, nhưng Dương cơ sở nói Hòa thượng đã đi Nam Phương Tự giảng pháp.

Trải qua bao trắc trở, vất vả, cuối cùng chúng tôi cũng liên lạc được với Ngài. Qua điện thoại, Hòa thượng Diêu Pháp hỏi: “Con lại ăn cá, lợn, phải không?” Lòng nóng như lửa đốt, mẹ tôi chen vào thưa: “Dạ, đúng vậy, cá, lợn có thể giúp cháu nó bổ huyết trắng kiến thân thể à…” Hòa thượng thở dài nói: “Ôi chao! Sao các vị không nhớ kỹ lời ta dặn, ăn cá thịt chẳng ích chi cho thân thể, chỉ có hại và làm tăng thêm tội, khiến bệnh tình trở nặng mà thôi!

Thật là nghiệp cũ chưa trừ, lại gây thêm nghiệp mới! Lần trước ta đã chỉ các vị cách diêu dưỡng rồi, nếu như có thể kiên trì ăn chay, niệm Phật và thành tâm sám hối phát thế dứt ác, thì bệnh sẽ chuyển biến tốt, tuyệt nhiên không thể có hiện tượng xấu như bây giờ.”

Nghe xong, cả nhà đều hối hận. Chúng tôi bày tỏ lòng ăn năn và thề thốt là lần này nhất định vâng theo lời Hòa thượng. Sau đó, cũng thỉnh cầu Ngài dạy cho cách cứu vãn. Hòa thượng bảo tôi phải tụng Kinh Địa Tạng và chú Đại Bi, phải thực lòng thành tâm ăn năn sám hối, như thế mới dần dần tiêu trừ nghiệp chướng. Hòa thượng buộc tôi mỗi ngày phải sáng nẳng tụng niệm, hồi hương công đức trì chú cho chúng sinh khắp pháp giới, như vậy hiệu quả mới tốt.

Từ hôm đó tôi mới thật sự bắt đầu học hỏi và tu tập Phật pháp. Ngày ngày kháo thiết tụng Kinh Địa Tạng và chú Đại Bi. Có nhiều chữ tôi không biết, nên phải mua máy ghi âm để tụng theo, tôi kiên trì không dám biếng lười. Không bao lâu tôi có thể tụng thạo chú Đại Bi. Và tụng xong bộ kinh Địa Tạng trong vòng hai tiếng. Tôi nghĩ đây là nhờ Chư Phật, Bồ tát gia hộ nên mới có được hiệu quả nhanh như thế. Cha mẹ tôi cũng vì tôi chỉ thành học Phật hành pháp và chiêu cảm được vô lượng an ủi.

Chứng Minh Kỳ Tích – Nhân Quả Không Sai

Tôi hàng ngày tập trung tinh thần tụng kinh, trì chú, niệm Phật, chuyên tâm tu hành. Người khác có khuyên tôi ăn thịt, tôi cũng không lay động. Nhờ vậy mà bệnh ngày càng chuyển tốt. Sau đó tôi đến bệnh viện để tái khám kiểm tra. Bác sĩ chẩn đoán là xương đùi bị hoại tử. Tôi cũng phải hợp trị liệu bằng Đông y, bệnh tôi thuộc dạng tập chứng nan y hiếm thấy.

Nhưng kỳ tích của tôi dần xuất hiện: tôi có thể bước đi không còn đau đến, tôi nghĩ: “Đây chính là cảnh chuyển theo tâm”. Hiệu quả tuyệt vời này không thể không khiến tôi tin tưởng hoàn toàn vào sức mạnh của Phật pháp và nhân quả báo ứng.

Đã là báo ứng nhân quả thì không nên sợ hãi, buồn rầu, khóc lóc, chỉ cần bình tĩnh đối diện, tin sâu Phật pháp, chỉ tâm tu hành, nhất định sẽ chuyển xoay ác cảnh thành thiện cảnh. Qua kinh nghiệm lần này, tôi hy vọng những ai xem chuyện của tôi đều sẽ lấy đó là gương mà cảnh tỉnh, cần trọng cảnh giác, mong quý vị đừng sát sinh nữa, để khỏi đi vào vết xe đổ như tôi.

Bài Học Bao Quát – Sám Hối Và Thay Đổi Số Mệnh

Vì nếu không đích thân trải qua kinh nghiệm đau đến khác cốt ghi tâm này, tôi cũng khó mà tin vào thuyết báo ứng nhân quả, về tội nghiệp sát sinh! Đúng là nhân quả báo ứng rất rõ ràng, như bóng tùy theo hình, không mấy may sai lệch.

Cho nên, mong các vị sớm tỉnh ngộ, hiểu rõ sát sinh chắc chắn chiêu ác báo mà dứt tuyệt ăn mặn. Xin hãy xem chuyện của tôi, sau khi thổ ác báo rồi, mới biết tỉnh ngộ, nhờ vậy mà cũng phát trí tuệ, cũng có phúc phần. Tôi luôn nhớ câu: “Ác hữu ác báo, thiện hữu thiện báo”.

Những gì chúng ta tạo tác hành động, từng cử chỉ, từng niệm khởi, theo sau đều có quả báo. Người đã tu tập chứng đắc, vừa nhìn là biết ngay nguyên nhân. Nếu không thì làm sao Hòa thượng Diêu Pháp thấu rõ nguyên nhân căn bệnh của tôi là do ăn éch, cá, lợn mà chiêu cảm nên? Mong quý vị hãy suy ngẫm cho thật kỹ.

Trích từ: Báo ứng hiện đời

Cơ sở Quảng Khanh

Related posts

Dấu Vết Nghiệp Trong Vòng Quay Luân Hồi

Administrator

Phóng Sinh Tăng Tuổi Thọ, Được Phước Sống Lâu

Administrator

Sống với Như Lai

Administrator