Trong kinh điển Phật giáo, có một sự thật rất đáng suy ngẫm: khi chúng ta vẫn ở trong lục đạo luân hồi, dù gặp mặt những người thân yêu cũng không nhận ra họ. Tình cảnh này xảy ra bởi vì thân xác liên tục thay đổi, trí nhớ phai mờ theo thời gian, và những mối liên hệ quá khứ bị che phủ bởi vô minh. Đây là một trong những nỗi khổ sâu sắc nhất mà con người phải trải qua trong vòng luân hồi – sự tách biệt và quên lãng, thậm chí với những người thân nhất.
Bản Chất Khổ Đau Của Lục Đạo Luân Hồi
Lục đạo luân hồi là sáu nơi được sinh ra theo nghiệp lực của con người: địa ngục, ngã quỷ, súc sanh, tu la, nhân, và trời. Ngoài Cực Lạc Thế Giới (Tây Phương Cực Lạc) ra, trong lục đạo luân hồi, con người liên tục bị cuốn theo vòng xoay của sinh, già, bệnh, tử. Đặc biệt là những mối liên hệ gia đình, bạn bè, thầy dạy, người đồng tu – những người có mối nhân duyên thâu nhập từ nhiều kiếp trước – đều bị ràng buộc bởi các nghiệp lực.
Khi một con người vãng sanh Tây Phương Cực Lạc rồi, họ sẽ không còn gặp phải những bất lợi như thế. Nhưng nếu vẫn ở lại lục đạo, dù là con người hay những chúng sinh khác, những mối liên hệ gia đình vẫn kéo dài suốt vô số kiếp. Tuy nhiên, mỗi lần tái sinh, thân xác, trí nhớ, và bản tính lại hoàn toàn thay đổi, khiến cho những người thân không thể nhận ra nhau.
Mô phỏng lục đạo luân hồi trong Phật giáo với các cảnh tượng sáu nơi sinh
Tại Sao Chúng Ta Liên Tục Quên Lãng Những Người Thân
Cha mẹ, sư phụ, bạn học, đạo hữu, những người có mối liên hệ sâu sắc – những người này đều bị cuốn theo vòng luân hồi của mình. Họ cùng với chúng ta từng niệm Phật, lâm chung có A Di Đà Phật hiện tiền tiếp dẫn. Nhiều người tốt lành cũng theo A Di Đà Phật mà đến vãng sanh Cực Lạc. Tuy vậy, những ai không có mối duyên với Phật pháp hoặc chưa thực tâm niệm Phật sẽ không được tiếp dẫn, bởi vì không có liên hệ với Phật.
Khi gặp mặt, có người tự giới thiệu: “Tôi là bạn, vợ chồng, anh em, chị em, bạn tốt, đạo hữu tu học của người nào đó ở kiếp nào.” Chỉ cần nói ra, bản năng của các chúng sinh mẹ kiếp, những thiện nhân thông lập tức khôi phục, và ký ức quá khứ lại được nhớ lại, dù không rõ ràng lắm. Như thế mới biết được, ở nơi Tịnh Độ, cha con, bạn bè quyên thuộc rất nhiều, việc tiếp đón thực sự không cơ cực!
Thoát Khỏi Luân Hồi Bằng Cách Nào
Duy nhất để vãng sanh Tây Phương Cực Lạc, gia quyên của chúng ta từ đời đời kiếp kiếp, bất luận đi đến đường nào, đều thấy được, đều nghe được, và hoàn toàn biết rõ tình trạng sinh hoạt lúc bấy giờ của họ. Đó là vì ở Tây Phương Cực Lạc, Phật Ánh Sáng là Vô Lượng Quang (tức A Di Đà Phật), có khả năng chiếu rõ mọi nơi, và mọi vãng sinh đều có thần thông. Từ Cực Lạc, họ có thể quan sát và giúp đỡ người thân vẫn còn ở lại.
Do đó, muốn thực sự yêu thương gia thân quyên thuộc của mình, chỉ có một cách duy nhất: mau mau vãng sanh Tây Phương Cực Lạc. Trước tiên đến đó để quan sát những vị thân nhân, đến khi thấy họ tâm chuyên ý, có thể tiếp thu Phật pháp, thì đi độ họ, dẫn dắt họ về Cực Lạc. Lúc ấy, chính tự thân mình có năng lực to lớn và được tự do để giúp đỡ họ.
Hiểu Rõ Để Thực Hành
Hiểu rõ lục đạo luân hồi là hiểu rõ bản chất của thế gian này. Hiện tại trong thế giới này, những người quyên thuộc của chúng ta có bao nhiêu? Khi chuyển kiếp rồi thì đường ai nấy đi, không còn quen biết nữa, mỗi thứ quan hệ đều phải bắt đầu lại từ đầu, cho nên rất xa lạ. Duy chỉ ở Tây Phương Cực Lạc mới có nhiều thân nhân, thiện hữu (bạn hiện tại) đang ở đó chờ đón.
Điều này không phải là truyền thuyết hay tưởng tượng, mà được nêu rõ ràng trong kinh điển Tịnh Độ. A Di Đà Phật từ vô số năm trước đã xuất hiện, và nay Phật đã thành công, có thể giúp tất cả chúng sinh vãng sanh đến Cực Lạc. Những ai có thật tâm tinh tấn tu tập pháp môn Tịnh Độ – nên nhớ A Di Đà Phật, sống theo giáo pháp, có tâm hướng với Phật – sẽ được tiếp dẫn và vãng sanh an lạc.
Trích dẫn từ giáo lý Tịnh Độ Phật giáo và “Niệm Phật Thành Phật”