Đức Phật dạy rằng một người cư sĩ sống đúng theo lối Phật thì dù vẫn gây dựng vật chất nhưng luôn chia đụi tài sản ra làm năm phần. Bài viết này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về cách dùng tài sản đúng theo Phật pháp, để cuộc sống vừa có yên ổn vật chất vừa gặt hái phước lành tinh thần.
Trong Phật giáo, việc dùng tài sản không phải là vấn đề cấm kỵ mà là cách thực hành tu tập cho người cư sĩ. Những ai tu theo lối Phật nhưng chưa xuất gia vẫn có thể sống một cuộc đời có ý nghĩa và xây dựng phước báu. Chìa khóa nằm ở cách bạn sử dụng và phân chia tài sản một cách khôn ngoan, đúng với giáo lý Phật pháp.
Năm Cách Chia Đụi Tài Sản Theo Lời Phật Dạy
Theo lời Đức Phật dạy, một người cư sĩ có tài sản nên chia thành năm phần sử dụng như sau:
Phần Thứ Nhất: Dùng Vật Chất Chăm Sóc Gia Đình
Phần đầu tiên là dùng tài sản để chăm sóc gia đình, nuôi dưỡng vợ chồng, con cái, cha mẹ, anh chị em. Đây là trách nhiệm cơ bản và thiêng liêng của mỗi con người. Phật pháp không bao giờ phủ nhận tầm quan trọng của gia đình, mà khuyến khích mỗi người hãy yêu thương và chăm sóc người thân của mình một cách chu đáo. Khi gia đình được nuôi dưỡng tốt, tâm bạn sẽ được bình yên, từ đó có thể tiếp tục tu tập cách khác.
Phần Thứ Hai: Giúp Đỡ Bạn Bè Hữu Chính
Phần thứ hai là giúp đỡ những bạn bè, người thân hữu chính của mình khi họ gặp khó khăn. Tuân theo giáo lý Tám Bước Của Đạo, người cư sĩ phải có “tâm từ” – một tâm muốn giúp đỡ, an lạc cho những người xung quanh. Khi bạn bè, những người gần gũi với bạn cần giúp đỡ, bạn nên giúp họ nhanh chóng, đó là một cách thực hành từ bi của Phật pháp trong cuộc sống thực tế.
Phần Thứ Ba: Luôn Dành Phần Tài Sản Để Phòng Bất Trắc
Phần thứ ba là luôn dành riêng một phần tài sản để phòng chống những biến cố bất ngờ trong cuộc sống. Trong Phật pháp, đây được gọi là “trí tuệ” – sự sáng suốt trong việc quản lý tài chính. Cuộc sống luôn có những điều không lường trước được. Bạn có thể bị bệnh tật, công việc gặp khó khăn, hay những sự cố không mong muốn xảy ra. Khi đó, nếu bạn đã chuẩn bị tài chính chu đáo từ trước, bạn sẽ không rơi vào hoàn cảnh khổ đau. Đây cũng là một cách tu tập định lực và sáng suốt.
Phần Thứ Tư: Sử Dụng Tài Sản Để Sống Tốt Với Mọi Người
Phần thứ tư là biết dùng tài sản để sống đẹp với người còn sống và với thiên hạ khuất mặt. Nghĩa là giúp đỡ những người xa xa không quen biết, những người cơ nhỡ mà bạn biết, hoặc tham gia vào công tác từ thiện chung. Thí dụ như ai kêu gọi từ thiện làm cầu, làm đường, bạn cũng hãy đóng góp phần. Hoặc khi có buổi trai tặng, mặc dù bạn không tin vào chuyện cúng bái, nhưng vì biết rằng những người khuất mặt cần được giúp đỡ, bạn cũng nên tham gia để có phần công đức chia sẻ với chúng sanh. Những người khuất mặt không thể ăn uống bằng miệng thường, nên sự giúp đỡ của người còn sống là rất quý báu. Đây là cách thực hành lòng từ bi không có biên giới, là tinh thần “vô tự” trong Phật pháp.
Phần Thứ Năm: Hỗ Trợ Các Vị Tu Hành Khả Kính
Phần thứ năm là biết dùng tài sản để hỗ trợ, hỗ trợ cho những bậc tu hành khả kính. Nói cho cùng tại sao các vị khả kính, lý do là bởi vì không có tài sản, họ phải nhờ sống vào tâm lòng của muôn phương. Khi bạn hỗ trợ bậc khả kính, bạn không chỉ giúp họ sống được, mà còn đang nuôi dưỡng nguồn thiện trong thế giới. Những bậc thiện nhân, những bậc tu hành được Đồ, chính họ là ánh sáng của thế giới. Bạn hỗ trợ, hộ trì họ chính là bạn chăm dâng nuôi dưỡng ngọn đèn đạo pháp cho cuộc sống.
Vai Trò Quan Trọng Của Người Cư Sĩ Trong Phật Giáo
Thực tế, tất cả chư Phật thánh nhân cũng đều sống nhờ vào cơm mưỡi phương, gợi tín tâm mỗi nhà là chủ đó. Ngay cả chư Phật, Chính Đạo, Chính Giác, Độc Giác, Thinh Văn Giác, tất thảy đều phải sống nhờ vào bàn tay hào sáng chia sẻ của người có tóc. Cho nên, mặc dù bạn là người cư sĩ, mặc dù bạn có vợ chồng con cái, hãy nhớ rằng tu học không bằng được những vị xuất gia, nhưng bạn chính là suối nguồn, là hơi thở, là huyết mạch để các vị kia có thể tiếp tục làm thành. Nếu không có cư sĩ có tóc nuôi thì thành sống nhờ cái gì?
Người cư sĩ đang cùng gia đình tham gia hoạt động từ thiện tại chùa chiền
Do đó, đừng bao giờ coi nhẹ vai trò của mình như một người cư sĩ. Có những lúc bạn suy nghĩ rằng kiếp này tôi không có duyên xuất gia, tôi không có phước hữu pháp tu hành, thì hãy dừng suy tư đó lại vì đó là tạo lao, là thiếu trí tuệ, là u mê. Bạn vẫn có tóc, vẫn nuôi dưỡng các vị không tóc. Hai ngàn sáu trăm năm lịch sử Phật giáo, nếu không có những người cư sĩ có tóc, thì những vị khả kính sống nhờ cái gì?
Ứng Dụng Thực Tế Cách Chia Đụi Tài Sản
Cách dùng tài sản đúng theo lời Phật dạy là một quy tắc vàng giúp bạn sống một cuộc đời cân bằng và hạnh phúc. Người cư sĩ tuy vẫn biết làm lụng kiếm sống, nhưng vẫn biết chia đụi tài sản ra làm năm phần như đã nêu trên. Nói nôm na là ngay cả khi bạn làm việc để kiếm sống, bạn vẫn luôn ghi nhớ rằng tài sản là tạm thời, và cách sử dụng nó một cách khôn ngoan sẽ mang lại cho bạn phước lành vô tận.
Khi bạn biết cách sử dụng tài sản đúng cách, tâm của bạn sẽ không bị buộc chặt bởi những mong muốn vô tận. Bạn sẽ tìm thấy sự tự do trong đó – tự do tâm trí, tự do tinh thần. Đây chính là bước đầu tiên trên con đường tu tập của một người cư sĩ Phật tử.
Kết Luận: Chia Đụi Tài Sản Là Thực Hành Tu Tập
Chia đụi tài sản theo năm hướng mà Đức Phật dạy không phải là một quy tắc cứng nhắc, mà là một biểu hiện của trí tuệ và lòng từ bi. Đó là cách một người cư sĩ có thể sống đúng pháp, vừa nuôi dưỡng gia đình, vừa góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp, vừa hỗ trợ bậc tu hành.
Hãy nhớ rằng tu tập không chỉ dành cho những ai xuất gia, mà bất kỳ cư sĩ nào biết sử dụng tài sản một cách khôn ngoan cũng đang thực hành Phật pháp. Khi bạn chia đụi tài sản theo cách này, bạn không chỉ xây dựng phước báu cho chính mình, mà còn là suối nguồn nuôi dưỡng ánh sáng Phật pháp trong xã hội. Đó chính là sự sáng suốt, đó chính là con đường tu tập thiệt tài của người cư sĩ Phật tử Việt Nam.