Image default
Luận Giải & Nghiên Cứu Phật Học

Nhớ Đức Tưởng Quan Âm Thấy Phật Di Đà Sinh Về Cực Lạc

Trên con đường tu hành Phật pháp, có những câu chuyện kỳ diệu chứng minh sức mạnh vô song của lòng tin nguyên và tâm nguyện chân thành. Câu chuyện về Sư Thích Từ Giác – một vị cao tăng nổi tiếng của chùa Trung Lâm ở Hưng Yên – là minh chứng sống động cho sự linh ứng của Phật pháp. Vị sư tử từ trước đã khát vọng được sinh về cực lạc An Dương để tiếp tục công việc độ sinh sanh lẫn lúa – hai loài đang chịu khổ nhất trong ba nạn thực tính. Nhờ kiên trì tu tập, niệm Phật hằng năm và quyên góp công đức, Sư Thích Từ Giác đã chứng được linh ứng không thể sai của lời Phật dạy, cuối cùng được Phật A-di-đà và Bồ tát Quan Âm thân thị tiếp dẫn vãng sinh.

Hành Trình Tu Tập Kiên Nhân Của Sư Thích Từ Giác

Sư Thích Từ Giác sinh ra ở Vương Đỏ, Bắc Lạng. Khi vừa mười tuổi, sư liền xuất gia tại chùa Trí Khâm huyện Khai Nguyên, nơi sư cơ trú trong những năm tháng đầu tu học. Khi vị thiền sư trú trì của chùa nhìn thấy sư có tâm chí cao thượng hơn những học trò khác, vị ấy liền đặt cho sư cái tên Từ Giác, tượng trưng cho sự giác ngộ từ bi mà vị này mang trong tâm. Khi được hỏi về ý nghĩa cái tên này, sư Thích Từ Giác đã nói:

“Hạt giống Phật do nhân duyên sinh khởi, con đâu thể quên lời dạy của thầy!”

Những lời nói này phản ánh sâu sắc tâm hướng Phật pháp của vị sư, từ lúc vừa bước chân vào Tính Thiền viện.

Sư Thích Từ Giác tu tập tại chùa Trí Khâm, nơi vị sư ban đầu học các kinh điển Phật giáoSư Thích Từ Giác tu tập tại chùa Trí Khâm, nơi vị sư ban đầu học các kinh điển Phật giáo

Thời Kỳ Học Đạo Và Giác Ngộ Về Vãng Sinh

Năm Thích Được Thứ Hai (757), Sư Thích Từ Giác thụ giới cụ tục tại chùa Pháp. Sau khi nhập tính, vị sư bắt đầu học tập các kinh luật của Tiểu thừa và Đại thừa tại chùa Thiền Pháp ở Linh Thủy. Trong quá trình nghiên cứu sâu sắc các thi giáo điển, sư nhận thức rõ ràng rằng lý do của sự khổ đau trong thế giới này là vô minh và tham ái dẫn đến vòng luân hồi sanh tử. Từ đó, sư bắt đầu suy tư một cách sâu kín về con đường giải thoát.

Thời gian trôi qua, sư Thích Từ Giác nhận ra rằng công việc độ phổ trong thế giới này vô cùng khó khăn. Hàng ngày, những con người mới sinh ra, những nạn nhân của vô minh liên tục gia tăng. Tâm nhân loại ngày càng tôi tệ, sự xâu xa bao trùm, tham lam tàn nhẫn lan tỏa. Vì vậy, sư nảy sinh một tâm nguyện sâu sắc:

“Việc độ vô số, mỗi ngày cũng nhiều. Nếu vào Tháng Sơn có được am tranh trên tầng đá để ở thì cũng đủ lâm rồi!”

Câu nói này cho thấy tâm sư nhận thức được, nếu tiếp tục tu tập trong thế gian, việc độ sinh loại sẽ vô cùng khó khăn. Do đó, vị sư quyết định dâng hiến toàn bộ tâm sức của mình cho phương Phật vãng sinh A-di-đà.

Niệm Phật Kiên Trì Và Lợi Ích Của Tâm Nguyện Chân Thành

Năm Đại Lịch Thứ Nhất (766), Sư Thích Từ Giác đến viện Trùng Lâm phía tây huyện Bình Sơn với một mục tiêu rõ ràng: tu tập để vãng sinh cực lạc. Tại đây, sư nhìn nhận rằng nơi vãng không phải là nơi vô người, không phải là nơi vô sinh, mà là nơi khác biệt hoàn toàn với lời Phật dạy của vô văn Ư. Sư nảy sinh một nhận thức sâu sắc:

“Nơi vãng không phải vô người, phiền muộn chẳng sinh, phiền muộn chẳng sinh chẳng phải là hợp với lời Phật dạy vô văn Ư?”

Từ đây, sư bắt đầu một chương trình tu tập có phương hướng rõ ràng. Sư dành hàng năm để giảng phát Phật pháp cho những vị nơi viện nghe. Những lời giảng của sư sâu sắc, dễ hiểu, luôn nhấn mạnh rằng con đường vãng sinh A-di-đà là con đường giải thoát chắc chắn và nhanh chóng nhất.

Viện Trùng Lâm, nơi Sư Thích Từ Giác tu tập với tâm nguyện vãng sinh cực lạcViện Trùng Lâm, nơi Sư Thích Từ Giác tu tập với tâm nguyện vãng sinh cực lạc

Linh Ứng Trong Kỳ Hạn Gian Khó

Năm Đại Lịch Thứ Năm (770), cơn hạn hạn tới sự hung ác không ngớt. Giặc cướp nổi lên như đàn ong, rừng rậm ráp rắp, cọp sói đầy đặc. Sư nhập vào thiền định, sống trong rừng sâu, chỉ ăn một bữa mỗi ngày. Tiết độ sư Trương Chiêu ở Hưng Dương nhận thấy rằng trời đất đang hạn kinh khủng, biết rằng Sư Thích Từ Giác đang sống kham khổ, tinh tấn tu tập trong những điều kiện vô cùng khó khăn. Sư Trương Chiêu nảy sinh cảm ứng linh linh và nháo nhật vào nơi Sư đang tu:

“Trương Chiêu không có tài trí quốc gia, gây hỏa lụy đến nhân dân, đã ba năm nắng hạn, không một giọt mưa. Tôi tự trách bản thân mình không giúp ích gì cho trăm hộ!”

Vị quan lại tiếp tục nói:

“Nghe nói Long Vương cũng quyền thuộc theo Sư nghe phật pháp nên quên việc làm mưa. Mong Sư tự bi xót thương mỗi người thì Trương Chiêu không còn lo lắng nữa!”

Khi nghe những lời nói này, sư Thích Từ Giác liền đốt hương, hương nhìn đầm nước từ xa chỉ nguyện:

“Mong Long Vương làm mưa thâm nhuận. Nếu không như thế thì Long Vương lấy gì là đức?”

Trong khoảnh khắc linh ứng kỳ diệu, từ phía máy đen nơi trời nổi lên, trời trút cơn mưa to lớn. Năm đó, nhân dân ở Hưng Dương được bội thu mùa vụ.

Tâm Nguyện Vãng Sinh Thành Tựu Trọn Vẹn

Từ khi xuất gia đến tận bấy giờ, sư Thích Từ Giác đã phát bổn mười lẽi nguyện. Lẽi nguyện thứ nhất của sư là nhớ bộ-tát đại bi Quan Thế Âm để sư gặp được đức Phật A-di-Đà. Do đó, sư quyên góp tín tài, tức Đức tưởng đại bi Quan Thế Âm cao bốn mươi chín thước tự – một kỳ công xây dựng tu viện tôn trí. Khi chùa xây xong, Phật sự đã thành, sư đến trước tưởng đại bi Quan Thế Âm ngồi kết giới viên tích. Đệ tử muốn đặt sư vào linh cữu đưa về nơi cũ, nhưng mỗi người ở châu này nói thỉnh giữ lại, nên đã xây tháp sư ở phía nam chùa Đại Bi.

Tâm nguyện của sư được biểu lộ khi vị sư hạ gối trước tưởng:

“Thánh tưởng đã đức, chùa đã xây xong, con nguyện nương thánh lực sớm sinh An Dương!”

Đêm canh ba ngày hôm đó, sư chứng kiến một cảnh tượng kỳ diệu mà không thể diễn tả bằng lời. Có hai luồng ánh sáng linh thiêng, ở giữa luồng ánh sáng sắc vàng ấy có đức Phật A-di-Đà cười mỉm mặt đi xuống, bên cạnh có Bồ-tát Quan Âm và Thế Chí. Phật đưa cánh tay sắc vàng xoa đầu sư, với giọng nói thùy từ đầy ơn lành:

“Giữ gìn bản nguyện kiên cố,
Lợi ích chúng sinh làm đầu,
Ao báu là nơi vãng sinh,
Ai cũng được như nguyện!”

Thoảng chốc, ánh sáng mất, đám mây tan hoàn toàn không còn dấu vết.

Linh Ứng Thấu Thắng Với Sự Giác Ngộ Tối Hậu

Ngày rằm tháng bảy năm Đại Lịch Thứ Mười Một (776), sư nhìn thấy một người hiện nửa thân hình trên đám mây, có hình dáng giống như Tì-sa-môn. Vị này cúi xuống nói với sư:

“Đã đến lúc ông vãng về An Dương rồi!”

Ngay ngày đó, sư Thích Từ Giác ghi lại sự kiện này, đồng thời khuyên bảo để tự tinh tấn tu hành, dùng mạnh trong giáo pháp của Như Lai, không sinh tâm biếng nhác. Sau đó, sư đến trước tưởng Đại Bi Quan Thế Âm ngồi kết giới viên tích. Đệ tử muốn đặt sư vào linh cữu đưa về nơi cũ, nhưng mỗi người ở đây nói thỉnh giữ lại, nên đã xây tháp sư ở phía nam chùa Đại Bi để tôn trí công đức và kỷ niệm tâm nguyện vãng sinh của vị sư.

Giáo Huấn Cho Các Đệ Tử Và Hậu Nhân

Câu chuyện về Sư Thích Từ Giác không chỉ là một câu chuyện lịch sử lừng lẫy của Phật giáo Việt Nam, mà còn là một bài học sâu sắc về sức mạnh của tâm nguyện chân thành, kiên trì tu tập và niệm Phật. Từ câu chuyện này, chúng ta học được rằng tâm nguyện vãng sinh A-di-đà của sư dù gặp nhiều khó khăn, khổ nhục trong con đường tu học, nhưng vị sư vẫn không bao giờ nao núng lòng tin vào Phật pháp.

Qua câu chuyện kỳ diệu này, Sư Thích Từ Giác để lại cho chúng ta những bài học quý báu: Thứ nhất, tâm nguyện phải chân thành và kiên định. Thứ hai, việc tu tập không thể bao giờ tách rời khỏi công đức vì lợi ích chúng sinh. Thứ ba, niệm Phật là con đường nhanh chóng, chắc chắn đưa ta thoát khỏi vòng luân hồi sanh tử. Thứ tư, linh ứng của Phật pháp là thật, không phải là hư cấu hay khoa trương, mà là sự hiện hữu của sức mạnh Pháp Giới vô cùng.

Hơn nữa, việc tu tập của Sư Thích Từ Giác không chỉ hướng tới sự giải thoát cá nhân, mà còn là hướng tới việc lợi ích chúng sinh. Vị sư thường xuyên giảng phát Phật pháp, xây dựng các công trình Phật giáo, trong khoảng hạn kinh khủng vẫn có tâm từ bi xót thương nhân dân, cầu nguyện cho mưa tuoán bao phủ đất đai. Đây là một minh chứng rõ ràng của Đại thừa Phật giáo – nơi mà sự giải thoát cá nhân được kết hợp với sứ mệnh độ sinh chúng sanh.

Trong cuộc sống hiện đại này, khi chúng ta đang sống giữa những khó khăn, thử thách, hãy nhớ đến câu chuyện về Sư Thích Từ Giác. Hãy gìn giữ tâm nguyện chân thành, kiên trì tu tập, niệm Phật hằng ngày, và luôn hướng tâm vào việc lợi ích chúng sinh. Linh ứng của Phật pháp sẽ hiện rõ, và con đường vãng sinh cực lạc chắc chắn sẽ mở ra trước mặt chúng ta.

Related posts

Những Hiện Tượng Lạ Khi Ngồi Thiền: Hiểu Đúng Để Tu Học Hiệu Quả

Administrator

Công Đức Thề Bát Quan Trai

Administrator

Niệm Phật Dược Sư – Lời Phật Chỉ Dẫn Giữa Cơn Nguy Nan

Administrator