Tăng ni sư Định Giới có lần dạy: “Sống trong một môi trường tốt, được làm các việc lành là phước lành lớn nhất.” Câu lời này chứa đựng một chân lý sâu sắc về cuộc sống con người trong thế giới hiện đại, khi chúng ta ngày càng dễ bị lôi cuốn vào những áp lực, bộn bề công việc và những mối quan hệ phức tạp.
Giữa nhịp sống hối hả với bao cảng thẳng, bon chen và áp lực, con người dễ đánh mất chính mình, dễ nóng giận, dễ tổn thương, để rồi nhiều khi rơi vào một mê, bế tắc. Có những lúc ta thấy như bị cuốn đi bởi vòng xoáy công việc và các mối quan hệ, không còn nghe được tiếng nói bình yên trong lòng. Chính vì thế, những ngày sống chậm lại, buông bỏ mọi toan tính, trở về tu viện giữa thiên nhiên tĩnh lặng là một cơ duyên quý báu, một món quà của cuộc sống.
Vườn chùa xanh mát bên những ngôi tu viện giữa thiên nhiên tĩnh lặng
Trời lý Thiên Hạ Trong Giáo Pháp
Ở nơi ấy, ta hòa mình trong không gian an nhiên, trong tình thương của Bạn tối chủ tịch và năng lượng tích cực từ đại chúng. Mỗi thứ đều giản dị nhưng đầy ý: một bữa cơm thanh đạm, một nụ cười hiền hòa, một ánh mắt cảm thông, một hơi thở sâu giữa buổi sáng. Mỗi bước chân thiền hành, mỗi thời kinh, mỗi phút tĩnh tọa nhưa một liều thuốc chữa lành cho tâm hồn.
Ta học cách thở chậm, học cách lắng nghe, học cách mỉm cười với chính mình. Chỉ khi tâm được an tĩnh, ta mới có thể nhận ra hạnh phúc đang hiện hữu trong tưng phút giây. Đây không phải là điều may mắn của riêng ai, mà là tác dụng thực tế của việc sống trong môi trường thiện lành, nơi mà những hành động, lời nói và tư tưởng đều hướng về thiện.
Kinh Duy Ma Cật nói rằng: “Như hôm nay, nơi chúng ta sinh sống, nơi chúng ta tu học, đó chính là Phật độ.” Điều này có nghĩa là khi chúng ta sống trong môi trường thiện, khi xung quanh là những con người tu học, là những giáo pháp sáng sủa, chúng ta đang sống trong một “Phật độ” trong phạm vi của kiếp sống hiện tại. Môi trường ấy không chỉ ảnh hưởng đến tâm trí mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của chúng ta.
Phước Lành Của Việc Gặp Được Tam Bảo
Những giây phút ấy tuy giản đơn, nhưng là một phước duyên to lớn. Bởi không phải ai cũng có cơ hội được gặp Tam Bảo, được nương tựa nơi của thiền, được sống giữa một môi trường thiện lành. Kinh Pháp Cú dạy: “Những người nào sinh ra ở xứ sở có Phật Pháp và Tăng Ni, những người ấy sẽ đạt được giải thoát dễ dàng hơn.”
Ngoài kia, còn biết bao người vẫn đang lạc lối giữa dòng đời, không có một niềm tin tâm linh, không biết bấu víu vào đâu để vượt qua khổ đau. Họ bị cuốn vào những môi trường xấu ác, tiếp xúc với những điều bất thiện, để rồi đánh mất mình, gây đau khổ cho bản thân và cho người khác. Những sinh linh này không may mắn như chúng ta – họ không có duyên lành để sống trong môi trường thiện.
Hàng ngàn Phật tử hành pháp trang nghiêm trong chùa chiều nắng
Chúng ta thật may mắn khi được sinh ra là người, có duyên lành gặp được giáo pháp, có cơ hội sống trong một đất nước hòa bình, được tu học, được gặp thầy bạn tốt. Chúng ta có giới luật và lời Phật dạy để nương tựa, để tránh khỏi những hành vi xấu ác, để biết sống đúng và sống thiện. Những điều đó chính là phước lành cao cả trong kiếp người này. Kinh Trường Bộ dạy về tám điều phước lành lớn nhất, trong đó có: “Sinh ở nơi có Phật Pháp, gặp được thiện bạn, và có cơ hội tu học.”
Giữ Gìn Tâm Sáng Giữa Các Thử Thách
Tuy nhiên, ngay cả khi đang sống trong môi trường tốt, ta vẫn phải đối diện với vô vàn thử thách, phiền não và khổ đau. Chính vì vậy, điều quan trọng là phải luôn tinh tấn, phải biết quay về nương tựa Tam Bảo, phải giữ tâm trong sạch, phải nỗ lực tưng ngày để vượt qua những chướng ngại của đời sống. Kinh Tăng Chi Bộ nói: “Những con người có tinh tấn, những người ấy sẽ không rơi vào địa ngục, lạc đạo hay phàm sống – chỉ có hai đường: hoặc tu thành Thánh, hoặc tương lai sẽ được sinh về trời.”
Con đường giải thoát không ở đâu xa, nó bắt đầu từ chính sự tỉnh thức và nỗ lực của mỗi người trong từng hành động nhỏ nhất. Khi chúng ta ý thức rõ rằng mình đang có những phước lành, chúng ta sẽ biết cách quý trọng những phước lành ấy, và từ đó tạo động lực để tiếp tục tu học.
Vọng hình của các vị thiền sư sống cẩn thận trong những phút thiền tĩnh lặng
Biết Ơn và Gìn Giữ Duyên Lành
Nhìn ra thế gian, ta thấy còn biết bao người bất hạnh, chịu cảnh cơ cực, không có nơi nương tựa. Nhìn lại chính mình, ta sẽ thấy ta còn quá nhiều may mắn – được học, được sống, được tu, được làm người có chính niệm. Thay vì than trách số phận hay ganh đua với người khác, hãy khơi lên lòng biết ơn. Thay vì đổ lỗi, hãy nuôi dưỡng lòng từ bi. Thay vì tự vấn vương, hãy soi lại chính mình để biết đâu là nhân lành, đâu là duyên tốt cần gieo.
Kinh Pháp Cú dạy: “Hãy chủ động tạo phước lành, bởi không ai khác có thể làm điều đó cho mình.” Phước lành không phải là thứ bạn nhận được từ trời rơi xuống, mà là thứ chúng ta tự tạo ra bằng những hành động thiện, những lời nói đúng đắn, và những tư tưởng tích cực. Sống trong môi trường thiện lành là một điều kiện tốt, nhưng giữ gìn phước lành ấy lại phụ thuộc vào sự tu tập hàng ngày của chúng ta.
Mở Rộng Tình Thương Đến Tất Cả
Nguyện cho tất cả chúng ta luôn được an vui trong giáo pháp, luôn giữ tâm kham nhận và mở rộng tình thương đến mỗi người. Hãy cùng nhau kết duyên lành, gieo nhân thiện, không kết oán thù hay hận trái lần nhau. Hãy giữ tâm sáng và sống trọn vẹn trong tưng phút giây của hiện tại.
Vì chỉ khi biết trân quý những phước lành đang có, ta mới thực sự sống bình an và hạnh phúc giữa cuộc đời này. Phước lành của việc sống trong môi trường thiện lành là một cơ duyên vô cùng quý báu – hãy trân trọng nó, rồi từ đó tiếp tục sáng tạo phước lành cho chính mình và cho mọi người xung quanh. Đó chính là bước đi đầu tiên trên con đường tu học và giải thoát.