Image default
Luận Giải & Nghiên Cứu Phật Học

Thương Yêu Loài Vật Qua Lời Dạy của Sư bà Hải Triều Âm

Khi nhập thất tại Linh Quang, nơi đây có rất nhiều con chuột. Mỗi ngày một bữa cơm, thầy để một chén cơm cho chúng. Có điều lạ là chén cơm mà mình định phần cho nó thì chén cơm ấy ngày nào cũng hết sạch, còn trái cây để trên bàn thờ khôn bao giờ nó dám đụng đến. Kinh sách Phật để đầy nhưng khôn bao giờ nó cắn hay gặm nhâm. Không phải nó không cần vì thầy có một thùng đựng giấy nhập bộ, thì nó vào lấy cần tan tả mà mang đi. Dù thầy có người đọc sách kế bên nhưng chúng nó vẫn thản nhiên bỏ vào tha giấy đi.

Thời gian như vậy cũng mấy năm trôi nhưng tuyệt nhiên kinh sách Phật chúng khôn bao giờ dám đụng đến.

Con Đường Tu Tập Từ Tâm Tôn Kính Tam Bảo

Chúng ta thấy loài vật thường lẫm lẫm, tội nghiệp lẫm. Nó hiểu những thứ thầy vứt đi mới dám đụng đến. Hồi đó, một tị kheo ni được Thanh ở Sài Gòn lên thăm thầy mấy hôm. Một buổi sáng thì cô ấy lại phỏng thầy và mang theo túi y dựng một năm tiền bị chuột cắn nát bét.

Tiền này cô ấy giấu trong 3 tấm y để trong túi. Bao nhiêu chần múa không cắn mà chúng nó chui vào túi y để cắn nát số tiền đó. Thầy mới hỏi mang tiền lên làm gì để chuột nó cắn, cô có thể nhất trả lời rằng: “Muốn giấu thầy, con tắu miệng đất ở trên này rồi làm cái thắt. Con định xong cả rồi mới cho thầy hay thì sự việc đã rồi thầy cũng phải cho nhưng không ngờ tội chuột cắn như vậy”.

Bộn chuột chúng vô cùng thông minh, biết được ý đồ không tốt nên làm vậy. Loài vật nó có linh tính, trực giác, hiểu biết những đối sống của nó nhiều sự vất vả, nhọc nhằn nhiều chướng ngại. Loài vật cũng có linh tánh như con người vì vậy hãy tự biết thường yêu và bảo vệ chúng.

Sư bà Hải Triều Âm kể chuyện về loài vật và sự tôn kính kinh PhậtSư bà Hải Triều Âm kể chuyện về loài vật và sự tôn kính kinh Phật

Luân Hồi Của Loài Vật Trong Giáo Lý Phật Giáo

Chẳng phải chúng đời trước tùng là người, tùng là vua trời, tùng là Phạm Thiên, tùng là Đại Phạm Thiên sao? Chỉ vì hết phước mà luân hồi rồi mê lầm. Kinh Phật dạy rằng sự luân hồi là một quá trình tự nhiên do nghiệp lực. Những con vật chúng ta gặp hôm nay có thể là những linh hồn trong quá trình tinh tuyệt của tứ sinh.

Trong Phật giáo, tứ sinh gồm: sanh từ bào tài, sanh từ ẩm thực, sanh từ hoá sinh và sanh từ trứng. Con chuột, con chó, con mèo đều là những sinh vật đã trải qua vòng luân hồi, mang theo những nghiệp chướng từ đời trước. Do đó, cách đối xử của chúng ta với loài vật phản ánh trực tiếp tâm địa của chúng ta.

Cho nên, đối với loài người chúng ta thường một phần, mà đối với loài vật chúng ta phải thương gấp năm, gấp mười. Điều này không phải vô cớ mà xuất phát từ lòng từ bi vô lượng của Phật. Khi Phật nhìn thấy loài vật đang chịu khổ, Ngài cũng cảm thương như cảm thương con người.

Thầy nói thế để mọi người hiểu rằng không vì loài vật chúng nó bê tha, bần thân mà chúng ta đối với chúng nó lạnh lùng, xa lánh, tội nghiệp!

Áp Dụng Tâm Từ Bi Vào Đời Sống Hàng Ngày

Với con chó, con mèo, con gà, con vịt đến những con nhỏ nhất như châu chấu, chuồn chuồn… phải tấn tình, thương xót. Đặc biệt với những con chó, mèo ở bên cạnh mình. Khi trông thấy nó, phải vuốt về nó một cái cho nó biết là có người thương nó, nó đỡ khóc cái thân nó.

Nghe tiếng chó sủa, mèo kêu thì phát tâm niệm Phật cho nó một tiếng. Đối với chúng nó chúng ta không làm gì được nhưng chúng ta niệm Phật, niệm Quán Thế Âm Bồ Tát, Địa Tạng Bồ Tát, Quan Âm Bồ Tát… Như vậy mình sẽ kết duyên với chúng nó, như vậy chúng nó dựa vào thần lực của chư Phật, Tam bảo mà thoát thân sức sanh vào cõi Phật.

Tâm Từ Bi Là Nền Tảng Của Đạo Phật

Sư bà Hải Triều Âm chính là tấm gương sáng của một bậc Trưởng lão Ni, hết lòng tôn kính Phật – Pháp – Tăng. Từ những chi tiết nhỏ như để cơm cho chuột, để lại kinh sách không cho chúng cắn, cô đã thể hiện trọn vẹn tinh thần từ bi của Phật giáo.

Con đường tu tập không phải chỉ có những bài giảng cao siêu hay những công phu tu luyện nghiêm ngặt, mà còn thể hiện qua từng hành động nhân từ với loài vật. Đó là lý do tại sao Phật dạy rằng từ bi là gốc rễ của tất cả giáo pháp.

Khi chúng ta yêu thương loài vật, chúng ta đang nuôi dưỡng lòng từ bi trong tâm. Khi chúng ta tôn trọng sự sống của bất kỳ sinh vật nào, chúng ta đang thực hành đạo Phật từ trong sâu thẳm. Những con vật dù nhỏ bé nhưng cũng sở hữu trí tuệ Phật-tính, chỉ vì bị phủ che bởi vô minh mà thôi.

Hành Động Từ Bi Thay Đổi Nghiệp Lực

Qua câu chuyện về cô ni mang tiền bị chuột cắn, chúng ta thấy rằng loài vật có khả năng cảm nhận ý định của con người. Chúng biết ai là người tôn trọng Phật pháp, ai là kẻ có ý đồ xấu. Sự hiểu biết này không phải bước ngoặt đột ngột mà là kết quả của trực giác linh tính mà loài vật sở hữu.

Phật giáo tin rằng hành động tích cực với loài vật sẽ tạo nên duyên lành trong đời sống hiện tại và tương lai. Mỗi khi chúng ta nuôi dưỡng lòng từ bi, mỗi khi chúng ta cứu sống một sinh vật, chúng ta đang tích lũy công đức vô lượng.

Đó là lý do tại sao trong các tu viện Phật giáo, việc săn sóc các loài vật được coi trọng như một hình thức tu tập. Những chú chó ở các chùa chiếu, những con cá trong các hồ cảnh được nuôi dưỡng với tâm từ bi, là những con đường tinh tuyệt được tiếp nhận phước lành từ tâm Phật.

Thực Hành Đạo Phật Thông Qua Tâm Từ Bi

Lời dạy của Sư bà Hải Triều Âm không phải là những điều bí ẩn hoặc khó hiểu. Nó đơn giản nhưng sâu sắc: hãy yêu thương loài vật như chúng ta yêu thương chính mình. Hãy tôn trọng sự sống của bất kỳ sinh vật nào dù nhỏ bé cỡ nào.

Để bắt đầu, chúng ta có thể bắt đầu từ những hành động nhỏ trong đời sống hàng ngày. Chăm sóc những chú chó, chú mèo xung quanh chúng ta. Không trừng phạt hoặc tàn ác với bất kỳ sinh vật nào. Niệm Phật cho loài vật khi chúng ta được duyên gặp chúng. Và hầu hết là tu tập lòng từ bi trong tâm để mọi hành động, lời nói, suy nghĩ của chúng ta đều xuất phát từ tâm vị tha.

Khi chúng ta hiểu được rằng loài vật cũng là những sinh vật bị chứa trong vòng luân hồi, chúng ta sẽ không còn nhìn chúng bằng con mắt khinh thường hoặc sợ hãi nữa. Thay vào đó, chúng ta sẽ nhìn chúng bằng con mắt của người anh chị em, người bạn cùng lạc trên con đường giải thoát.

Kết Luận: Yêu Thương Toàn Vẹn Là Đạo

Câu chuyện về Sư bà Hải Triều Âm và những con chuột trong thiền viện không chỉ là một bài học về cách đối xử với loài vật. Nó là một bài học sâu sắc về bản chất của đạo Phật – đó là tâm từ bi vô lượng, không phân biệt giữa người và vật, giữa cao và thấp, giữa thích và ghét.

Phật giáo dạy rằng con đường đến giải thoát không phải chỉ là đắn suy lý trí hoặc tu luyện cơ thể, mà là sự biến hóa toàn diện của tâm tính. Khi chúng ta yêu thương toàn vẹn, khi lòng từ bi bao quanh tất cả mọi sinh vật, chúng ta đang thực hành chân chính đạo Phật.

Hãy bắt đầu từ hôm nay: nhìn thấy loài vật chung quanh, hãy nhớ đến sư bà Hải Triều Âm, nhớ đến những lời dạy tâm từ bi của Phật. Niệm Phật cho chúng, yêu thương chúng, bảo vệ chúng. Bởi vì loài vật cũng xứng đáng được thương yêu, cũng có khả năng giải thoát, cũng là những bạn đồng hành của chúng ta trên con đường tu tập. Khi tâm từ bi được nuôi dưỡng hàng ngày, niên nó sẽ nảy sinh tự nhiên, và đó chính là lúc chúng ta bắt đầu thực sự bước vào đạo Phật.

Related posts

Đại Thế Chí Bồ Tát: Vị Bồ Tát của Ánh Sáng Trí Tuệ Vô Thượng

Administrator

Sự Linh Ứng Kỳ Diệu Khi Trợ Niệm Phật A Di Đà Cho Người Vãng Sanh Tây Phương

Administrator

Quả Báu của Việc Dâng Y Kathina – Ý Nghĩa Sâu Sắc Trong Truyền Thống Phật Giáo

Administrator